Mẹ Chồng Ăn Thịt Cả Nhà Nàng Dâu , chương 24 của tác giả Kỷ Đạt cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. Mẹ chồng ăn thịt cả nhà nàng dâu (9) Thúy Thúy không thích nằm mãi ở nhà, bố mẹ kêu than mãi khiến cô bực bội. Cô liền dồn hết tinh thần vào công việc để trốn chạy sự phiền não về tình cảm. > Đọc từ đầu Mẹ Chồng Ăn Thịt Cả Nhà Nàng Dâu , chương 45 của tác giả Kỷ Đạt cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. Mẹ Chồng Ăn Thịt Cả Nhà Nàng Dâu - Kỷ Đạt ~ Chương 26 - Nấu Ăn; Nghệ Thuật Sống - Đắc Nhân Tâm - Tình Yêu - Tre Non; Chương 10. Mẹ Đại Lâm đi gần như chạy đến nhà Thúy Thúy, ngã vào người mẹ Thúy Thúy và bắt đầu gào khóc. Bà khóc lóc kể lại đầu đuôi mọi chuyện, nói bà mẹ kế xấu xa của bà muốn đến tranh giành nhà, bà và bố Đại Lâm đang cố gắng đuổi họ ra ngoài, thì Vương Hinh sát khí đằng đằng đến, chém Đọc truyện Mẹ Chồng Ăn Thịt Cả Nàng Dâu của tác giả Kỷ Đạt, luôn cập nhật chương mới đầy đủ. Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. 69YK. Khai thác đề tài về hôn nhân-hạnh phúc, Mẹ chồng ăn thịt cả nhà nàng dâu đã từng làm say mê độc giả với câu chuyện của nàng dâu Thúy Thúy trong vòng xoáy bi kịch hôn nhân dẫn tới hàng loạt những đau đớn, đổ vỡ và kết thúc bằng bi kịch của nhân vật chính. Lan Phương sẽ tiếp tục trở lại màn ảnh nhỏ sau các phim Những đứa con biệt dộng Sài Gòn và Những nàng công chúa nổi tiếng Đảm nhận vai diễn phức tạp của nhân vật Thúy Thúy với tên trên phim Việt Thùy Hạnh là diễn viên Lan Phương – gương mặt luôn được đánh giá cao qua các vai diễn trên phim truyền hình vừa qua. Vào vai bà mẹ chồng “ăn thịt cả nhà nàng dâu” là diễn viên Bích Hằng trong vai bà Sáng. Hai nhân vật cùng gây ra sóng gió, bi kịch cho cuộc sống của Thùy Hạnh là người chồng Hoàng Sang Hà Trí Quang và người tình Khải An Trương Minh Quốc Thái. Lan Phương với Hà Trí Quang ... ...và Trương Minh Quốc Thái trong phim Đạo diễn Đinh Đức Liêm chia sẻ rằng anh đã từng làm phim đề tài mẹ chồng nàng dâu trong bộ phim Cuộc chiến hoa hồng trước đó, nên ít nhiều có được “vốn liếng” cho riêng mình khi tiếp tục thực hiện đề tài này. Cảnh trong phim Hoa hồng không dành cho em Phim còn có sự tham gia của các diễn viên Thiên Thuỷ, Hữu Châu, Hồ Giang Bảo Sơn, Ngân Quỳnh, Tấn Hoàng, Thiên Kim… Hoa hồng không dành cho em sẽ được phát sóng vào lúc 21 giờ thứ 2 đến thứ 6 hàng tuần trên kênh VTV9, từ ngày 4-11. Giải tríSáchĐiểm sách Thứ sáu, 5/3/2010, 1046 GMT+7 Những năm gần đây, văn học đương đại Trung Quốc mang lại cho độc giả những “món ăn” khá hợp khẩu vị. Đó là tính bạo liệt và hấp dẫn của các sự kiện và cách miêu tả các sự kiện đó. Tên sách Mẹ chồng ăn thịt cả nhà nàng dâuTác giả Kỷ ĐạtDịch giả Hương LyNXB Hội Nhà văn Cuốn Mẹ chồng ăn thịt cả nhà nàng dâu của nhà văn Trung Quốc Kỷ Đạt thuộc loại này. Tính bạo liệt của tác phẩm không chỉ thể hiện ở tên sách, mà còn thể hiện rất rõ thông qua các nhân vật và tình tiết trong sách. Cách kể chuyện nhanh, gọn với ngôn từ mạnh mẽ cũng làm cho cuốn sách trở nên hấp dẫn hơn. Sau 30 năm đổi mới thành công, xã hội Trung Quốc bước vào một giai đoạn mới. Giai đoạn này đặt ra nhiều vấn đề phức tạp và lý thú. Nhà văn Kỷ Đạt nắm bắt được cái không khí xã hội Trung Quốc đương đại nên đã chọn cho mình đề tài ăn khách trong Mẹ chồng ăn thịt cả nhà nàng dâu. Trang bìa cuốn là viết về chuyện hôn nhân - gia đình, nhưng thực chất đây là cuốn sách về sức mạnh của đồng tiền trong xã hội đang làm giàu. Trên cái nền cuộc hôn nhân của Thúy Thúy và Đại Lâm, những toan tính về tiền bạc quay cuồng trong con người của mẹ Đại Lâm và những người thân của bà đã chi phối mọi hoạt động của họ. Chính điều này là nguyên nhân gây nên những mối bất hòa và những cuộc xung đột tàn khốc. Con người luôn hống hách và ngông cuồng như mẹ của Đại Lâm, lúc cần cũng biết “xuống nước”, nhưng đó chỉ là những hành động hướng thiện giả vờ, phục vụ những âm mưu sâu xa hơn. Phần lớn các mưu mô của nhân vật là nhằm mục đích triệt hạ đối phương và kiếm cho được thật nhiều tiền. Cuốn sách cũng thiên về hành động với những vụ ẩu đả theo kiểu nửa dằn mặt, nửa trả thù. Điều này gợi lại tính chất “chưởng” - vốn là một thứ “đặc sản” trong văn học Trung Quốc. Nhóm của Vương Hinh em con dì của Thúy Thúy, Đại Thiếu, Minh Minh là đại diện điển hình cho một bộ phận thanh niên của những gia đình giàu có ở Trung Quốc - họ ngổ ngáo, ngang tàng, hành động nhiều, suy nghĩ ít. Vấn đề khiến không ít người băn khoăn là, tại sao hai con người trẻ tuổi, có học thức, hiểu pháp luật, trong sáng và lương thiện - Đại Lâm và Thúy Thúy nhất là Thúy Thúy lại hoàn toàn bị những mối quan hệ gia đình chi phối và trở thành những nạn nhân của các vụ tính toán vị kỷ, trả thù trả thù kiểu xã hội đen? Phải chăng họ cũng bị những thói xấu “thâm căn cố đế” từ xa xưa dẫn dắt? Tác phẩm lột tả rất nhiều tính cách điển hình của người Trung Quốc. Ngoài việc họ giỏi làm ăn, buôn bán, tính toán sâu xa; họ còn bị chi phối nặng nề của tư tưởng Nho giáo. Đó là việc mẹ của Thúy Thúy bị chết do không chịu nổi những lời chửi rủa độc địa của mẹ Đại Lâm. Chửi rủa một cách thâm thúy và tác động lên đối thủ bằng tất cả sức mạnh ác hiểm của ngôn từ vốn là một đặc tính của người Trung Quốc. Dẫu là bạo liệt, nhưng thông qua nhân vật Thúy Thúy, cuốn sách cũng khẳng định khát vọng tình yêu trong sáng, mãnh liệt ở con người không thể nào mất đi. Sau khi cuộc hôn nhân với Đại Lâm tan vỡ, Thúy Thúy đã dành tình yêu cho Dương Chiến. Cô yêu âm thầm, mãnh liệt và hoàn toàn không vụ lợi. Cô quyết định giữ lại giọt máu của người mình yêu, sinh ra một đứa con khỏe mạnh, xinh đẹp, dù bị người yêu bỏ rơi. Đây là nét đẹp lấp lánh ở một người con gái dịu dàng, thông minh và lương thiện, dù đã phải trải qua bao khổ đau, mất mát. Đây cũng chính là điểm tích cực của cuốn sách - gợi cho con người vươn tới cái Thiện, cái Đẹp. Hồ Bất Khuất Tên sách Mẹ chồng ăn thịt cả nhà nàng dâu Tác giả Kỷ Đạt Dịch giả Hương Ly Nhà xuất bản Hội Nhà Văn Khổ sách 13×21 cm Số trang 412 trang Giá bìa đồng Loại bìa mềm, gấp mép Nguồn NOTE Các bài post trong đều nhằm mục đích phi thương mại, nếu có điều kiện hãy mua sách ủng hộ NXB. Giới thiệu nội dung Thúy Thúy – nàng dâu trẻ hiền lành ngoan ngoãn, gặp phải bà mẹ chồng tai quái, độc đoán và tham lam vô độ. Cô chưa kịp hưởng niềm hạnh phúc của cuộc sống mới, đã phải bước vào những chuỗi ngày u ám chốn địa ngục trần gian. Sau khi hứng chịu những trận đòn liên tiếp của mẹ chồng, cô đã gần như phát điên, và thực sự bị điên khi mẹ đẻ cô đột tử vì uất nghẹn trước những lời chửi rủa lăng mạ tàn độc của mẹ chồng cô. Mẹ chồng Thúy Thúy còn gây ra những điều tai quái gì nữa đây? Cuộc đời Thúy Thúy sẽ đi về đâu? Liệu ai sẽ là người giơ đôi bàn tay ấm áp nâng đỡ chở che cô? Kẻ ác có phải chịu sự trừng phạt?… MỤC LỤC chương 1+2+3 chương 4+5+6 chương 7+8+9 chương 10+11+12 chương 13+14+15 chương 16+17+18 chương 19+ 20+21 chương 22+23+24 chương 25+26+27 chương 28+29+30 chương 31+32+33 chương 34+35+36 chương 37+38+39 chương 40+41+42 chương 43+44+45 chương 46+47+48 chương 49 Suốt cả đêm, Thúy Thúy cũng không thể nào hiểu nổi, tất cả những việc này rốt cuộc là thế nào? Đại Lâm có yêu cô không? Tại sao trước khi kết hôn, bố mẹ chồng trông hiền từ là thế, sau khi kết hôn lại trở nên khủng khiếp đến vậy?> Phần 1, Phần 2, Phần 3 Kỷ Đạt Thúy Thúy nghĩ rất lâu, sau đó kinh ngạc nhận ra, trong tim cô, Đại Lâm không còn quá quan trọng nữa. Trước đây, lúc nào cô cũng nghĩ cho anh, không làm anh khó xử, nếu như trước đây, mẹ Đại Lâm bị tạm giam, Đại Lâm lo lắng phát khóc, thì Thúy Thúy chắc chắn sẽ bồn chồn không yên. Nhưng giờ đây, thậm chí Thúy Thúy còn không muốn nghĩ đến cái người có tên là Đại Lâm nữa. Thế thì, có ly hôn không? Nhưng 20 vạn tệ của bố mẹ tính sao đây? Ngày hôm sau, Thúy Thúy gọi điện đến cơ quan xin nghỉ ốm. Suốt một ngày, Đại Lâm cũng không gọi điện đến hỏi thăm. Nhưng chính Thúy Thúy lại hy vọng lúc này Đại Lâm không quấy rầy cô. Bố mẹ Thúy Thúy sốt ruột, luôn miệng hỏi Thúy Thúy, sao không thấy Đại Lâm gọi điện đến? Thúy Thúy không nói gì, bố mẹ hỏi mãi, Thúy Thúy bèn nói “Bố mẹ, con thực sự không muốn tiếp tục sống thế này nữa, con muốn ly hôn, số tiền 20 vạn tệ, con sẽ nghĩ cách lấy lại”. Mẹ Thúy Thúy vừa nghe xong đã bật khóc, nói Thúy Thúy có lớn mà không có khôn, không hiểu chuyện, chính Thúy Thúy là người có lỗi trước, sau khi kết hôn vẫn còn ngủ nướng, không dậy sớm nấu bữa sáng, truyền ra ngoài chẳng phải sẽ bị cười nhạo sao? Mới cưới có mấy ngày đã đánh mẹ chồng, bây giờ mọi người đều biết chuyện cả rồi, sau này bố mẹ còn có thể ngẩng mặt lên được không? Đi ra ngoài sẽ bị người ta chỉ trỏ đàm tiếu? Đại Lâm cũng không phải cố ý làm cô bị thương, ai bảo cô lúc đó đánh mẹ anh chứ? Đàn ông nhìn thấy người khác đánh mẹ mình, có thể bình tĩnh được sao? Chồng đánh vợ thì không có gì ghê gớm cả, nhưng con dâu đánh mẹ chồng thì không được phép, là đại nghịch bất đạo, sẽ bị sét đánh! “Thúy Thúy, con mau đến cúi đầu nhận lỗi với mẹ chồng con, sau đó mẹ và bố con cũng đến nói đỡ cho con, để Đại Lâm mau đón con về nhà, con mới lấy chồng có mấy hôm đã về nhà bố mẹ đẻ ở, hàng xóm sẽ xì xào bàn tán sau lưng, nhà mình mất mặt lắm”. Thúy Thúy nói “Thì bố mẹ cứ có gì nói nấy là được”. Bố Thúy Thúy bực mình, nói “Bảo mẹ con ra ngoài nói con mới cưới chồng đã cào rách mặt mẹ chồng à? Con không định làm người, chúng ta thì vẫn muốn đấy!” Thúy Thúy lì mặt tranh luận với bố, nhưng cuối cùng cô không nói lại được với bố, tức đến nỗi mím chặt môi, không nói thêm gì nữa. Mẹ Thúy Thúy vẫn còn than vãn “Thực ra, mẹ Đại Lâm nói cũng đúng, nhà Đại Lâm to như thế, muốn lấy một cô vợ ngon lành cũng không khó. Nhưng con thì sao? Người phụ nữ đã ly hôn chỉ là cọng cỏ, có thể tìm được người như thế nào chứ? Mẹ và bố con cả đời mới góp được ngần ấy tiền, đưa cả cho con rồi, nếu con cưới lần nữa, mà nhà trai không có nhà, muốn mua chung nhà với con, nhưng nhà ta đã cạn sạch tiền. Còn nếu người ta đã có nhà cửa xe hơi, ai lấy người đã ly dị chứ? Con đừng oán mẹ kêu than, mẹ buồn rầu suốt cả đêm không ngủ, đều là vì lo cho con. Mẹ Đại Lâm có tệ đến đâu đi chăng nữa, nhưng Đại Lâm có tình cảm với con, chưa đến mức không thể không ly dị, thì chớ có để chuyện đó xảy ra. Con à, ly hôn thì người phụ nữ chịu thiệt thòi. Còn nếu quả thực không được, con và Đại Lâm ra ngoài sống vậy…” Thúy Thúy nhìn khuôn mặt tiều tụy vàng vọt của mẹ, hiểu được rằng tấm lòng của mẹ đều là vì lo lắng cho cô. Hơn nữa, mẹ nói cũng đúng, một người phụ nữ ly hôn, ăn nói vụng về, không có tài năng gì nổi trội, cũng chẳng phải xinh đẹp cho lắm, ly hôn rồi, có thể tìm được người thế nào đây? Nếu phải lấy mấy người trung niên bụng to dung tục, cô cam tâm được sao? Thúy Thúy khóc, nói nghẹn ngào “Mẹ, con không ly hôn nữa!” Mẹ chồng Thúy Thúy vẫn bị tạm giam, những ba ngày, theo lời của cảnh sát là “Ở đồn công an mà bà còn dám xé quần áo của nữ cảnh sát trẻ, còn có luật pháp gì không?” Ba ngày, lúc đầu mẹ chồng Thúy Thúy gào khóc, hét lên đòi gặp chủ tịch thành phố kêu oan, không ai thèm để ý đến bà. Đại Lâm gọi điện thoại đường dây nóng đến chủ tịch thành phố. Người phụ trách đường dây nóng của chủ tịch thành phố rất có trách nhiệm, hỏi thăm tình hình biết được bà ta ở đồn công an vô duyên vô cớ túm lấy áo của nữ cảnh sát trẻ còn định đánh nữa, bèn bĩu môi, nói với cảnh sát “Thời đại này, kẻ như thế còn dám bò đầy đường kêu oan”. Cảnh sát cười vang. Ở Trung Quốc, một việc vốn nhỏ như hạt vừng, truyền qua truyền lại, biến thành quả dưa hấu, thêm mắm thêm muối là bản tính của con người. Thực ra, mẹ chồng Thúy Thúy cũng chỉ định nắm áo của nữ cảnh sát, vừa mới chạm vào áo, đã bị đẩy ra xa. Mẹ Thúy Thúy cảm thấy bị oan, nên ở nơi tạm giam hò hét đòi kiện lên Trung ương, chẳng ai chú ý đến bà. Đại Lâm cũng ngẩn người, đành chịu, anh không có số điện thoại của chủ tịch thành phố. Lúc đầu, mẹ chồng Thúy Thúy tức giận không ăn nổi cơm, ngày hôm sau muốn ăn thì không ai cho bà. Hỏi thì được trả lời “Hôm qua đưa cơm cho bà, bà ném đi, tôi còn đưa cơm cho bà thì tôi bị dở hơi chắc?” Đến tận buổi chiều, mới được đưa cho mấy chiếc bánh bao chay. Sau ba ngày, ra khỏi nơi tạm giam, bà lão về nhà, đi còn không vững vì tức giận quá. Bà chửi cả nhà Thúy Thúy xong, lại chửi nhà Thúy Thúy suốt ba hôm nay không những không đến thăm bà, ngay cả cuộc điện thoại cũng không có. Thật không có lương tâm! Bà khóc lóc kể lể với hàng xóm xung quanh “Bà nói xem, ở Thanh Đảo còn có thể có bà mẹ chồng như tôi sao? Bán nhà của mình đi, mua cái nhà to thế này cho con dâu, mới có mấy ngày, các bà xem, mặt mũi tôi bị nó đánh be bét máu, tóc cũng bị giật rụng tả tơi, còn đưa tôi vào tạm giam, tôi thực sự không thể sống nổi nữa!” Nói xong, bà đứng dậy, lao đầu đến bức tường gần con trai và chồng nhất. Đại Lâm cuống cuồng giữ chặt lấy bà, khóc nói “Mẹ, con xin lỗi, tại con cưới nhầm vợ, đều là lỗi của con”. Hàng xóm đều tản đi, mỗi người nói một kiểu. Có người chỉ thích xúm vào xem, có người bênh vực mẹ chồng, có người cười nhạt ”Tưởng tôi là kẻ ngốc chắc, bà mẹ chồng này mặt mày gian xảo, gò má cao, môi mỏng, đôi mắt gian, đi đường ngẩng cao đầu, kiêu căng lắm. Con dâu nhà bà ta, tôi đã gặp rồi, vừa nhìn là biết cô gái thật thà chất phác, tính hay thẹn thùng, vừa nói đã đỏ mặt, nói mẹ chồng ức hiếp nàng dâu tôi còn tin, nói nàng dâu ngược đãi mẹ chồng, định lừa ai chứ! Nếu bà ta là người tốt, sao lại bị tạm giam ba ngày, nếu bà ta tử tế, không phạm pháp, cảnh sát sao phải gây khó dễ với bà?” Mọi người nghe xong đều gật đầu “Có lý, không thể nghe lời một phía”. Ở nhà, mẹ chồng lại chửi bới lãnh đạo trường học, lúc đó, bố Đại Lâm đến gặp lãnh đạo nhà trường của bà, hy vọng có thể bảo lãnh bà ra, nhưng thời đại ngày nay, ai muốn tự chuốc họa vào thân? Ở trường, tên tuổi của bà vốn đã không được tốt, tính tình nhỏ mọn hẹp hòi, luôn muốn ăn hơn người khác, bây giờ ai còn ngốc nữa? Để cho người ta lấn lướt? Đơn vị phân chia đồ cuối năm, có cá, có tôm, khoảng 2kg, nhưng bà ta thì sao? Vừa nghe thấy phân chia đồ cuối năm, đã đem cân ở nhà đi, đồng nghiệp vừa chuyển đồ từ trên xe xuống, đã đóng thành từng túi. Bà chen vào, cân từng túi một, sau đó chọn túi nặng nhất, dù chỉ nặng hơn một lạng cũng phải lựa chọn thật kỹ. Những đồng nghiệp trẻ thấy bà là giáo viên già, thấy khó chịu, nhưng cũng không dám nói gì. Giáo viên có tuổi thì nói cạnh khóe bà, bà bèn tranh luận với họ, sau đó làm cho họ bực quá mà bỏ đi. Lần này, mọi người vừa thấy bà mua nhà cho con dâu, làm được một việc tốt, có chút chuyển biến về cách nhìn đối với bà, không ngờ mới mấy ngày mà bà đã bị tạm giam. Những người hay thăm dò thông tin đi hỏi thăm tình hình, mới hiểu rõ ngọn ngành, đều bàn luận nói, xem ra giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Cuối cùng nhà trường cũng không ai đi bảo lãnh cho bà ra. Mẹ chồng Thúy Thúy chửi đến cuối cùng, tức quá khiến huyết áp tăng, ra lệnh cho con trai không được phép đón Thúy Thúy về nhà. Đại Lâm ba ngày không gặp Thúy Thúy, không biết vết thương của cô ra sao, rất nhớ cô. Mặc dù, trước mặt mẹ, anh nói đã chọn nhầm vợ, nhưng những lời đó chỉ đơn thuần an ủi mẹ thôi, trong lòng anh vẫn rất yêu Thúy Thúy, tình cảm suốt năm, sáu năm, lại mới cưới, ai có thể bỏ mặc được? Anh lén gọi điện cho Thúy Thúy, Thúy Thúy nói giọng lạnh lùng, bảo mọi người đều cần phải bình tĩnh, rồi gác máy. Đại Lâm cười, hôm đó Thúy Thúy nói ly hôn, anh không tin chút nào, nói trên mặt trời có đô la Mỹ, anh còn tin, nói Thúy Thúy có thể rời khỏi anh, có đánh chết anh cũng không tin. Anh rất tự tin vào tình yêu của Thúy Thúy dành cho anh, dùng lời của Quỳnh Dao để miêu tả Khi núi chẳng gồ ghề, trời đất hợp làm một, mới có thể đoạn tuyệt với chàng. Thúy Thúy nguôi giận là được. Đại Lâm hơi hối hận, hôm đó lẽ ra anh không nên bỏ đi, để Thúy Thúy đối diện với mẹ chồng, chỉ một lát sau đã xảy ra ẩu đả. Nếu hôm đó anh ở lại, có thể sự việc sẽ không tồi tệ đến thế này. Đại Lâm thầm nghĩ, nếu sau này mẹ có gây khó dễ cho Thúy Thúy, anh nhất định sẽ đứng bên Thúy Thúy, bảo vệ cô. Vợ mới là người chung sống cùng anh cả cuộc đời. Cậu Đại Lâm nghe tin chị gái được thả, vội cùng vợ đến thăm bà. Cậu em họ ra chào một tiếng, rồi quay người bước đi. Mẹ Đại Lâm bắt đầu khóc lóc kể lể với em trai về hành vi độc ác của con dâu, bị em trai ngắt lời, nói “Đừng khóc lóc vô ích nữa, có sức và thời gian thì nghĩ xem làm thế nào để kiếm được 10 vạn tệ cho Bá Bá”. Bá Bá chính là cậu em họ, vẫn ở nhờ từ bé ở nhà bác gái. Bố cậu tham ăn nhác làm, không nghề ngỗng gì, lấy bà vợ cũng chẳng ra sao, không nghề nghiệp, cả ngày đi hết nhà này đến nhà khác đưa chuyện. Kết hôn được gần hai năm, thì sinh ra Bá Bá. Hai vợ chồng suốt ngày tranh cãi về việc ai được đi chơi, ai phải ở nhà trông con - kết quả là, ai đi việc nấy, bỏ mặc đứa con nằm một mình trên giường, khóc đến khản cả giọng cũng chẳng ai thèm quan tâm. Bà nội Bá Bá mất sớm, ông nội lại đi bước nữa, bà ngoại, ông ngoại bận chăm các cháu khác, Bá Bá một mình quanh quẩn trên giường đến năm 2 tuổi. Mẹ Đại Lâm thực sự không thể để như vậy mãi, bèn ôm Bá Bá về. Bố mẹ Bá Bá không chịu bỏ ra một đồng xu nào, còn thỉnh thoảng giở trò hoạnh họe. Về sau, thấy Bá Bá khôn lớn khỏe mạnh, cao hơn 1m80, tấm lưng to rộng, béo gấp đôi Đại Lâm, hai vợ chồng mới chịu ngậm miệng. Mẹ Đại Lâm thường nói “Ai cũng bảo tôi so đo tính toán, tôi nuôi dưỡng hai đứa đi học đại học, dễ dàng lắm sao? Bố Đại Lâm kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Hai ông bà già nhà bố Đại Lâm, tháng nào mà chẳng lấy từ chỗ tôi hơn nghìn tệ chứ? Tôi tiết kiệm ăn tiêu là vì cái gì chứ?... Đã cắt bỏ năm nghìn chữ kể lể nỗi khổ cực vất vả. Bây giờ, Bá Bá đã tốt nghiệp đại học, muốn ra làm riêng, nói chỉ dựa vào chút tiền lương còm thì không ăn thua, cậu còn phải kiếm tiền để mua nhà cưới vợ nữa. Bố mẹ cậu không có tiền mua nhà cho cậu, nhà Đại Lâm sau khi mua xong căn nhà này cũng cạn sạch tiền rồi. Bá Bá muốn chung với mấy người bạn mở quán Internet, địa điểm cũng khá đẹp. Bá Bá cần 15 vạn tệ, mẹ Đại Lâm đã lấy từ tiền hồi môn của Thúy Thúy ra 5 vạn tệ đưa cho Bá Bá, nhưng vẫn còn thiếu 10 vạn tệ, phải làm sao đây? Bố Bá Bá há to miệng nhai táo, bắn cả nước bọt ra ngoài, nói “Chị, sao chị ngốc thế? Ông ngoại Thúy Thúy có một cửa hàng, tiền cho thuê mỗi tháng cũng đã 4 nghìn tệ, chị bảo ông lão chết đi, của cải của nhà ông chẳng phải của Đại Lâm cả sao?” Mẹ Đại Lâm lườm ông ta, nói “Tưởng tôi ngốc chắc, cứ cho là ông ngoại Thúy Thúy chuyển nhượng cửa hàng, thì cũng cho Thúy Thúy, chẳng đến lượt Đại Lâm, hơn nữa, chẳng phải Thúy Thúy còn có một bà dì nữa sao!” Bố Bá Bá bĩu môi “Chị ngốc hay tôi ngốc? Dượng của Thúy Thúy là thương nhân, nhà đầy tiền, còn để ý đến cái cửa hàng con con này sao? Cho Thúy Thúy chẳng phải là cho chị sao?” Đại Lâm cảm thấy không ổn lắm, nói “Cậu, không hay lắm, ông ngoại Thúy Thúy vẫn còn khỏe, sao ông có thể đồng ý chuyển nhượng cho cháu chứ? Hôm đó, suýt nữa còn đánh cháu một trận. Cậu đừng nghĩ nữa, không được đâu”. Mẹ Đại Lâm suy nghĩ rồi nói “Thúy Thúy chẳng phải muốn làm to chuyện sao? Đại Lâm, không được đi đón nó, cứ để nó ở nhà mẹ đẻ, thời gian dài, nó sẽ không chịu được đâu, sẽ cầu xin con đi đón nó. Con yên tâm, những chuyện này, đàn ông không sốt ruột, chỉ có phụ nữ nóng ruột thôi. Con có thể tìm được một cô gái trinh, nó thì không đáng giá một xu nữa, đợi nhà nó hối hận sang cầu xin chúng ta, chúng ta sẽ ra điều kiện, lấy được cửa hàng của ông ngoại nó. Sau đó sẽ để bán đi để mở quán Internet cho Bá Bá”. Đại Lâm xanh cả mặt “Mẹ! Mẹ thật quá đáng! Mẹ mong con trai mẹ ly hôn phải không?” Bá Bá vẫn ở trong phòng lắng nghe từ nãy giờ cũng bước ra, nói “Bác, như vậy không được đâu. Chuyện hôm đó, chính bác ức hiếp chị dâu, chị ấy cũng thật đáng thương. Mặc dù, cháu không thèm để ý gì đến chị, nhưng nói thật lòng, chị ấy là một người con gái cũng khá được, bác đừng vì chuyện của cháu mà phá vỡ cuộc hôn nhân của anh chị. Bây giờ, muốn tìm con dâu như chị không dễ đâu, bác chưa nhìn thấy các bạn nữ trong trường đại học của cháu, đứa nào cũng giống như quỷ dạ thoa vậy…” Bố Bá Bá mắng cậu “Ngậm miệng! Ngậm miệng! Người lớn nói chuyện, trẻ con xen vào làm gì!” và cố tình đuổi cậu đi. Mẹ Đại Lâm vui vẻ đi ra ngoài, huyết áp cũng không cao nữa, bà đi đến trung tâm môi giới nhà dò hỏi xem cửa hàng của ông ngoại Thúy Thúy đáng giá bao nhiêu tiền. Khi nghe tin đáng giá mấy chục vạn tệ, mẹ chồng Thúy Thúy sắc mặt rạng rỡ, cảm giác người nhẹ bẫng, chỉ muốn khiêu vũ ba lê trên đường, nếu không nhìn thấy dáng vẻ đi bộ và khuôn mặt nhăn nheo của bà, thực sự có thể tưởng bà mới chỉ 18 tuổi. Tám mươi vạn tệ cơ đấy! Bà thực sự không thể ngờ, cái cửa hàng bình thường thế mà có thể đáng giá 80 vạn tệ! Đừng có thấy nhà Thúy Thúy ăn mặc giản dị, tài sản không ít đâu. Vừa rồi, mẹ Đại Lâm tiện thể hỏi luôn nhà ở của ông ngoại Thúy Thúy và của bố mẹ cô, bởi vì địa điểm tốt, nên tính gộp lại, không ngờ lại đáng giá 280 vạn tệ! Hai trăm tám mươi vạn tệ chính là của Đại Lâm con trai bà rồi, thế thì bà không vui sao được! Mẹ Đại Lâm vui đến nỗi tim sắp nở tung ra, hát “Ngày trời sáng chính là ngày giải phóng” rồi bước vào nhà, đứng ở phòng khách, lập tức tuyên bố tin tức quan trọng, đó là cái tin khiến mọi người đều vui mừng hớn hở, khiến đôi mắt phát sáng... Bố Đại Lâm ngồi trên ghế sô-fa, gật gật đầu, giả vờ không quan tâm, nhưng lại bảo Đại Lâm pha cho ông bình trà loại trà Phổ Nhĩ mà thường ngày ông tiếc không nỡ uống. Đại Lâm vừa nghe đến con số 280 vạn tệ, cũng đần người ra, trong lòng cũng nhẹ nhõm đi nhiều. Anh vẫn luôn muốn lập nghiệp, nhưng không có vốn, nếu như có 280 vạn tệ, anh cũng có thể mở công ty riêng, được làm ông chủ rồi! Cậu, mợ Đại Lâm cũng chụm đầu vào nhau, lầm rầm tính toán hồi lâu, sau đó nói nhà của họ nhỏ, cần phải đổi căn nhà to hơn. Bá Bá cũng cần phải cưới vợ, phải mua một căn nhà, còn phải mở quán Internet, số tiền 280 vạn chắc cũng tạm đủ. Bố Đại Lâm và Đại Lâm mặt trầm xuống, bố Đại Lâm đặt mạnh ấm trà xuống, hạ giọng nói “Tham lam! Vô liêm sỉ!” liền đứng dậy bước đi. Mẹ Đại Lâm cũng hơi khó xử, muốn cho em trai một nửa, nhưng lại sợ chồng mắng. Đại Lâm lườm cậu hồi lâu, nói “Mẹ, số tiền 280 vạn tệ còn chưa đủ cho con lập nghiệp đấy! Sao mà người ngoài đã có dự định rồi?”Cậu mợ Đại Lâm hừ mũi, khẽ nói “Muốn lập nghiệp cũng không nhìn lại xem bản lĩnh của mình thế nào! Không có kinh nghiệm, không có năng lực, không có quan hệ xã hội, chẳng có gì cả, một con mọt sách, chẳng biết gì, còn đòi lập nghiệp?! Chỉ có biết ném tiền qua cửa sổ!” Đại Lâm mặt đỏ bừng bừng, cãi nhau với cậu, mẹ Đại Lâm lập tức khuyên giải. Còn Bá Bá không thể nghe nổi nữa, bèn đi ra nói “Các người có biết vô liêm sỉ là gì không? Có tài thì tự mình kiếm tiền, đừng có muốn ăn sẵn của người khác! Ông ngoại của chị dâu vẫn còn khỏe lắm. Bố mẹ người ta cũng mới chỉ ngoài 50, các người nằm mơ giữa ban ngày, đúng là đầu óc không bình thường!” Mọi người trong phòng đều nhìn cậu bằng ánh mắt căm giận. Bá Bá nhìn người này, liếc người kia, quay người trở về phòng, tiện tay đóng sập cánh cửa lại. Còn tiếp... Trích Mẹ chồng ăn thịt cả nhà nàng dâu, tác giả Kỷ Đạt, NXB Hội Nhà văn ấn hành

mẹ chồng ăn thịt cả nhà nàng dâu