Mystery of Time and Space (MOTAS) là một trò chơi thoát hiểm hay tập trung nhiều vào khoa học viễn tưởng hơn các trò chơi khác trong sê-ri. Anh ấy đã đứng đầu trò chơi thoát đình đám ngay từ đầu. MOTAS bắt đầu với một nhân vật mất trí nhớ cố gắng trốn thoát khỏi một căn phòng. Mọi thứ bắt đầu thay đổi khi người chơi du hành ngược thời gian. Dù 5 lần nộp đơn ly hôn, nhưng người vợ trẻ đáng thương ở Trung Quốc vẫn chưa được giải thoát khỏi gã chồng vũ phu. Dư luận Trung Quốc một lần nữa dậy sóng trước vụ việc một người phụ nữ sinh sống ở thành phố Hành Dương thuộc tỉnh Hồ Nam đã 5 lần nộp Thất sát lệnh - Hồi 25. Phật môn bại hoại. Ngày đăng: 13-11-2013. Tổng cộng 29 hồi. Đánh giá: 8.1/10 với 398716 lượt xem. Lãnh Vô Tình cười nói : - Sao lại không có chứ! Hai vị đại sư mà vừa rồi lão huynh nhắc đến, ngay ta là chủ nhân ở đây cũng không biết được lai Vương Hạc Đệ lúc đi hết mình lúc về hết hồn đến 'bay màu' trong Trốn Thoát Khỏi Mật Thất khiến netizen 'cười ngất' Sao quốc tế 32 phút trước Thần Tài chiếu cố, Quý nhân phù trợ, 3 con giáp này phất lên như "vũ bão" sau 18h tối 29/9, đại phát đại tài, bội thu tiền của Chẳng hạn, bạn ưa thích luồng ánh sáng màu đen, sự cuốn hút đó đương nhiên sẽ đưa bạn xuống địa ngục. Đây là thời khắc lựa chọn vô cùng then chốt nên bạn phải hết sức cẩn trọng. Tôi từng nói rằng, rất nhiều người trong số chúng ta vô cùng giải đãi trong tu Dận Không thầm nghĩ, Tiết Vô Kị trốn thoát đối với mà nói chính là mối nguy hiểm sau này, cùng Yên Lâm lập mưu bắt Tiết Vô Kị, nên đối với Dận Không, Tiết Vô Kị có mối cừu hận thấu xương, sau này chỉ cần có cơ hội, nhất định trả thù, nghĩ tới đây, Dận dSP49GV. Nếu mình chính là cậu học sinh thứ ba mươi lăm, vậy mình phải thoát như thế nào?La Giản nhìn quanh mật thất, đột nhiên cảm thấy thật đáng buồn, rõ ràng đã có đủ chìa khóa, rõ ràng đã nắm chắc phần thắng trong tay, nhưng cậu không biết làm gì để thoát khỏi mật thất này, cánh cửa gỗ nặng nề như đang cười nhạo cậu, La Giản kích động, cậu đi đến trước cửa, đưa tay chạm vào hai chiếc chìa khóa đặt trong trái hiện thực, tay phải hư cuộc đâu mới là chìa khóa thật?Hay có chi tiết nào đó mình đã bỏ qua, còn câu đố nào mình chưa giải? La Giản quay đầu nhìn toàn bộ mật thất, đúng rồi! Tất cả học sinh trong căn phòng này, do ai giết?Thi thể thầy giáo trên bục giảng đã được La Giản đưa xuống, đặt cạnh thi thể của Tiêu Nhã Tuyên, cả căn phòng chỉ có hai cái xác này là còn nguyên vẹn, những cái xác khác đã bị La Giản băm thành từng mảnh nhỏ, La Giản nhìn hai người bọn họ rất lâu, khó chịu thở nhất thời La Giản không nghĩ được gì, đành phải đi về trước tấm gương lớn, lấy cuốn nhật ký ra, nhật ký cũng không có gì khác biệt, trừ những con chữ đã trở về mặt chính thì cũng giống như những gì La Giản đã xem qua, cậu lật đến ngày cuối cùng, trong con chữ xiêu vẹo là nỗi tuyệt vọng vô bờ. Tầm mắt La Giản dừng lại ở câu cuối cùngVậy thôi, chào Giản bất giác lập lại câu nói này, bỗng nhiên trong đầu cậu vụt qua một ý nghĩ, tựa như được ánh sáng soi rọi, để cậu hiểu ra từng việc. La Giản lật từng trang trên nhật ký, đa số nội dung cậu đã xem qua, từ đầu đến cuối đều là cô nữ sinh nói về chuyện của mình, kể về toàn bộ quá trình bi kịch này, có đôi khi cô sẽ nói với người bạn trai ảo tưởng của mình, nhưng chưa một lần nhắc đến tên cậu vậy mọi chuyện ngược lại sẽ trở nên kỳ lạ, nếu là đối tượng mình yêu sâu đậm, tại sao không một lần nhắc tên của đối phương? Nếu là người yêu, ắt hẳn sẽ gọi nhau bằng những cái tên ngọt ngào, trao đổi tín vật, những kỷ niệm tốt đẹp gì đó, cả một quyển nhật ký dày thế này, ít nhất cũng phải nhắc đến một hai câu! Thế nhưng… thế nhưng Tiêu Nhã Tuyên không nhắc đến! Một chữ cũng không!“Bất thường.” La Giản lật qua lật lại, cậu nhíu mày, ngày cuối cùng trog nhật ký đã nói rõ Tiêu Nhã Tuyên chỉ giả vờ như bạn trai mình còn sống, nhưng cả cuốn nhật ký, những gì cô ấy nói hoàn toàn không có logic, khiến La Giản sinh ra một cảm giác, cậu chính là bạn trai ảo tưởng’ trong nhật ký!Cho dù Tiêu Nhã Tuyên giả vờ bạn trai mình còn sống, cho rằng nơi ấy vẫn có người ngồi, thậm chí dùng hai chiếc điện thoại nhắn tin cho nhau, bắt chước chữ viết của cậy ấy, nhưng La Giản có cảm giác, Tiêu Nhã Tuyên không phải đang viết nhật ký ghép với bạn trai’, mà là một người khác, một nhân vật trong ảo tưởng của cô ấy.“Hai mặt?” La Giản thì thào, cậu cầm nhật ký, đứng trước tấm gương lớn.“Cậu học sinh thứ ba mươi lăm quả thật tồn tại.” La Giản nói “Chỉ là cậu ta không tồn tại trong mật thất thật, đúng vậy, cũng giống như mình không tồn tại trong thế giới này, không ai thấy mình, gương không thể phản chiếu ra khuôn mặt này, mình là nhân cách thứ hai do Tiêu Nhã Tuyên sinh ra, hay phải nói… giống như một linh hồn, một ý chí, thậm chí là một oán niệm.”“Tiêu Nhã Tuyên đưa oán niệm này vào thế giới trong gương, trong mật thất ảo, nên mới hình thành hai mật thất song song như thế này.” La Giản suy nghĩ rất nghiêm túc, cậu đưa tay xoa huyệt thái dương, cậu nghĩ đến một giả thuyết cực kỳ khó tin, đến ngay cả cậu cũng phải giật mình.“Nếu… mình đặt ra một giả thuyết… ngay từ lúc mật thất đưa mình vào mật thất này, thì chúng đã thiết lập thân phận cậu học sinh thứ ba mươi lăm’ cho mình, nên oán niệm của Tiêu Nhã Tuyên mới tồn tại’!”La Giản lầm bầm lầu bầu, từng chút nói ra giả thuyết của mình, nhưng càng nghĩ, lưng cậu càng ướt đẫm.“Nếu mình chính là cậu học sinh không tồn tại đó, vậy nơi đầu tiên mình xuất hiện không phải là mật thất thật! Bởi vì mình’ là giả tưởng, mình’ chỉ tồn tại trong gương, chỉ có thể sống trong gương, nên từ lúc mình tỉnh lại ở vị trí kia, căn bản mình không tồn tại trong cái gọi là mật thất thật’!”“Nói cách khác…” La Giản ngẩng đầu nhìn hoàn cảnh xung quanh, thi thể và máu nằm đầy đất, bàn học nghiêng ngả khắp nơi, La Giản vẫn cho rằng đây mới là mật thất thật, thế nhưng cậu đã sai “Nơi này mới là mật thất ảo, còn mình thông qua tấm gương đi vào một mật thất khác, mới là mật thất thật!”“Sở dĩ mình có thể thấy những thứ này đúng’ là bởi vì mình cũng như một tấm gương, bản thân mình là ngược’, nên những gì mình thấy trong gương mới là bình thường, còn những thứ trong mật thất thật, mới là ngược!”“Mình hiểu rồi.” La Giản lấy điện thoại của mình ra, thời gian đang trôi qua, cậu nhận thấy “Mình hiểu rồi, vì sao trong mật thất ảo thời gian không trôi qua, bởi vì thời gian trong mật thất vốn đã ngừng lại, thời hạn ba giờ chỉ là một khái niệm, nói cho mình biết khi nào mật thất này sẽ biến mất, lúc nó biến mất cũng là lúc mình phải chết.”“Lúc mình tồn tại’, cái gọi là thời gian’ mới chuyển động.” La Giản lộ ra một nụ cười dữ tợn “Khi mình ở trong mật thất ảo mới được xem là tồn tại, vì vậy, giống như mình đã nói, mật thất thật chính là mật thất ảo.”“Như vậy, đâu mới là cánh cửa thật sự?”La Giản đi đến trước đống thi thể kia, rốt cuộc cậu mới nhận ra một điều, tất cả học sinh trong lớp quả thật bị giết, người giết chính là La Giản, chính cậu cầm thanh đao, băm họ thành từng mảnh nhỏ. Nói cách khác, La Giản chính là hung thủ.“Mẹ nó, như vậy chẳng khác nào hãm hại mình.” Mặt La Giản không còn chút máu, cậu không biết đám học sinh trong lớp này là người sống hay người chết, nhưng dù sao nơi này cũng là thế giới trong gương, ắt hẳn không được xem là người Giản cũng không biết đâu mới là cánh cửa thật, đâu mới là chìa khóa thật, bây giờ cậu rất hoảng loạn, tìm đại một chiếc ghế ngồi xuống, muốn suy nghĩ cho thật kỹ, nhưng lúc này, chiếc điện thoại trong túi đột nhiên vang chuông làm La Giản giật mình, trong căn phòng học trống trải khiến người ta sinh ra cảm giác sợ hãi, La Giản vội vàng lấy điện thoại ra, không phải tin nhắn mà là cuộc gọi!Chỉ là không có số điện thoại, La Giản cầm điện thoại mà tay phát run, cậu chần chờ một giây, thật cẩn thận ấn nút nghe máy, sau đó run rẩy đặt ở bên thoại chuyển được, bên kia rất ồn ào, như có người đang khắc khẩu, còn có một tiếng hít thở nặng nề và nghẹn ngào, liên tục truyền vào tai La Giản. La Giản thật sự bị âm thanh này làm sợ, tay cậu không ngừng run, vừa định hỏi là ai thì bên kia có người nói“Cứu cứu… Cứu em với…”Là một giọng nữ, giọng nói suy yếu mang theo nỗi đau đớn, đang vang vọng bên tai La dây bên kia truyền đến tiếng náo động, như có người đang mắng chửi, sau đó là rất nhiều người đang khắc khẩu, La Giản có thể nghe rõ bọn họ nói, tỷ như tụi bây điên rồi hay sao mà làm việc này!’, ’em ấy sắp chết rồi’, mau dừng lại!’, rất nhiều, sau đó có tiếng ai đấy kêu thảm thiết, tiếng đánh đập. La Giản nghe thôi cũng có thể tưởng tượng ra cảnh tượng khi đó kinh khủng cỡ này, cô gái kia lại nói, dùng âm thanh thì thào trước khi chết “Em quên… anh không thể nào cứu được em… nhưng xin anh… xin anh phá hủy… phá hủy nó…”Nói đến đây thì cuộc gọi chấm dứt, La Giản dại ra rất lâu, mới lấy điện thoại khỏi hủy…? Phá hủy thứ gì? La Giản nghĩ, đưa mắt nhìn tấm gương trước mật thất. Cậu đi đến trước tấm gương lớn, bên trong không có cậu, cho dù ở mật thất thật hay mật thất ảo, tấm gương cũng không có hình ảnh phản chiếu của cậu. Nhưng nếu cậu đập vỡ nó, thì có thể thoát được sao?Hơn nữa, phải đập vỡ tấm gương nào mới đúng?Không, theo lời Tiêu Nhã Tuyên, ắt hẳn cô ấy muốn phá hủy tấm gương trong mật thất Giản suy nghĩ một lát, lấy chiếc gương nhỏ ra, sau một trận choáng váng cậu đã đứng trong mật thất ngược, thời gian trên đồng hồ đã ngừng lại, lúc này là 1430, cậu còn nửa tiếng giờ La Giản đã hiểu, mật thất ngược mới là thật, còn mật thất chính là Giản đi đến trước tấm gương lớn, dùng tay gõ vào mặt gương, cậu hít sâu một hơi, rút thanh đao mà kẻ truy sát đã để lại đâm mạnh xuống, tấm gương lập tức vỡ ra rơi xuống nhưng La Giản không nghĩ tới, phía sau tấm gương có gì đó, là mảnh giấy in hoa màu tím được đính ở trên vách Giản lập tức giật mảnh giấy xuống, bên trên vẫn là những dòng chữ viết bằng bút máy, nội dung thế này“Kính chào La Giản tiên sinh,Thời gian dành cho cậu không còn nhiều, không biết cậu đã hiểu được ý nghĩa của thật và ảo chưa, nhưng có nhiều thứ, cho dù là giả, rồi cũng sẽ theo thời gian lắng đọng mà biến thành ổ khóa có thể dùng nhiều chìa khóa, nhưng một chìa khóa chỉ có thể mở một ổ trên, gợi ý đã hết, chúc cậu may mắn.”“Một ổ khóa có thể dùng nhiều chìa khóa, nhưng một chìa khóa chỉ có thể mở một ổ khóa! Ha ha ha! Mình thật mẹ nó ngu!” La Giản cười khổ, cậu dùng sức xoa huyệt thái dương, tự chế giễu mình “Mình đúng là ngu, đạo lý dễ hiểu như vậy, vậy mà bây giờ mình mới hiểu! Mình vốn không cần nghĩ đâu mới là cánh cửa thật!”“Dù là mật thất thật hay mật thất ảo, ổ khóa gì đó đều giống mẹ nó nhau, làm gì mà không thể mở được? Chẳng qua, một cửa nằm ở mật thất thật, một cửa nằm ở mật thất ảo, nếu mình muốn trở về thế giới thật thì cứ đi đến trước cửa mật thất thật, về phần dùng chiếc chìa khóa nào, như vậy không phải quá rõ rồi sao? Mình tìm chìa khóa được ở đâu thì tự nhiên có thể mở cửa ở đó!”Tay trái hiện thực, tay phải hư ảo…… Không, phải ngược lại, tay trái hư ảo, tay phải hiện thực mới đúng!La Giản lấy chiếc chìa khóa trong túi trái ra, cậu không hề do dự, cứ thế cắm vào ổ khóa, sau đó là tiếng ổ khóa Giản lập tức cầm lấy nắm cửa, chậm rãi chuyển động, nhưng không thể không ngừng lại, trên lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh, lúc này đây cậu lại chần chờ, có khi nào mình sẽ nghĩ sai hay không, nếu suy đoán ấy sai thì sao?! Nếu tất cả khác với những gì cậu nghĩ, cậu mở nhầm cửa thì thế nào?Mật thất chưa bao giờ sắp xếp theo bài bản, hay tuân thủ theo đạo lý thông thường, nếu lúc này La Giản mở sai cửa, có khi nào nó sẽ dẫn cậu đến một nơi kỳ quái, bị bóng tối nuốt chửng, trôi nổi trong bóng đêm không?Mình có nên buông tay, quay về kiểm tra lại mọi thứ một lần?La Giản buông tay, vẫn để chìa khóa trong ổ khóa, cậu lùi ra sau một bước, cậu nghĩ mình nên đi qua mật thất kia kiểm tra lại, nhất định có nơi nào đó còn sót, cậu phải lựa chọn, nếu chọn sai, vậy La Giản sẽ không có cơ hội thứ Giản lại lùi ra sau một bước, thế nhưng cậu lại lắc đầu, tay cầm lên nắm cửa “Mình không thể lùi bước, mật thất này đang khảo nghiệm nội tâm của mình, nếu là lúc phải lựa chọn, vậy mình cần phải quyết đoán.”Mình phải quyết đoán!La Giản cắn răng, mở cửa. Thể loại Đam mỹ, kinh dị kinh bình thường haha, dị năng, trò chơi, nhiều cp, 1×1, chủ thụ, khoa học viễn tưởng, cường cường, hiện đạiTình trạng edit 201c + 5PN Editor TrânQuỷ thổi đèn và A Bích chương 1-67, Jade chương 68 đến hết Mọi chuyện bắt đầu từ một ngày La Giản tỉnh lại từ trong giấc mơ, nhưng không phải là trong ngôi nhà của cậu mà là đang ở mình bị nhốt trong mật thất đóng kín. La Giản nhìn xung quanh không có bất cứ gì chỉ có một tờ giấy được đính trên vách tường “Trong vòng một giờ phải thoát khỏi mật thất, nếu không bạn sẽ bị loại trừ.” Nếu bản thân bạn bị nhốt trong một không gian đóng kín. Muốn được tự do phải thoát khỏi nhà giam, giống như linh hồn thoát khỏi thân thể, như vậy cần rất nhiều cố gắng rất nhiều thời gian. Trốn thoát mật thất vô hạn Tác giả Tử Giới Editor Trân, A Bích Thể loai Hiện đại, kinh dị, dị năng, mật thất, nhiều cp, HE Độ dài 201 chương – Phiên ngoại Tình trạng edit Đang tiếp tục Nguồn Hạ Nguyệt ♦ Văn Án Có một ngày La Giản từ trong giấc mơ tỉnh lại, cậu phát hiện mình bị nhốt trong mật thất đóng kín. Có một tờ giấy được đính trên vách tường “Trong vòng một giờ phải thoát khỏi mật thất, nếu không bạn sẽ bị loại trừ.” Nếu bản thân bạn bị nhốt trong một không gian đóng kín. Muốn được tự do phải thoát khỏi nhà giam, giống như linh hồn thoát khỏi thân thể, như vậy cần rất nhiều cố gắng rất nhiều thời gian. ♦ Chương 01 Chương 02 Chương 03 Chương 04 Chương 05 Chương 06 Chương 07 Chương 08 Chương 09 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 ♦ Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 ♦ Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 ♦ Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Đào ly vô hạn mật thất Tác giả Tử Giới Thể loại Đam mỹ, hiện đại, linh dị, dị năng, HE. Biên soạnA Bích Drop, Quỷ thổi đèn Tiếp. Văn án Có một ngày La Giản từ trong giấc mơ tỉnh lại, anh phát hiện mình bị nhốt trong mật thất đóng kín. Có một tờ giấy được đính trên vách tường “Trong vòng một giờ phải thoát khỏi mật thất, nếu không bạn sẽ bị loại trừ.” Nếu bản thân bạn bị nhốt trong một không gian đóng kín. Muốn được tự do phải thoát khỏi nhà giam, giống như linh hồn thoát khỏi thân thể, như vậy cần rất nhiều cố gắng rất nhiều thời gian. • • • Bản word từ 1-11 Chương 01 Chương 02 Chương 03 Chương 04 Chương 05 Chương 06 Chương 07 Chương 08 Chương 09 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 ♦ Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 ♦ Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 ♦ Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 ♦ ♦ ♦

trốn thoát khỏi mật thất vô hạn