Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn là bộ truyện cực kỳ hấp dẫn mà Truyen24 muốn giới thiệu đến các bạn ngay bây giờ. Cùng khám phá nhé! Thông tin truyện Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn. Tên truyện: Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn; Tác giả: Tuyết Sắc Thủy Tinh; Thể loại: Truyện Ngôn Tình Sách Nói - Nghe truyện ngôn tình BÀ BÙI EM ĐÃ KẾT HÔNGiọng đọc: Quỳnh HoaChương 331: Anh đã biết chuyện gì?Cuối cùng, khi Phó Linh Nguyệt ăn đến sắp nôn Hình ảnh từ camera giám sát được truyền về trung tâm tại Công an tỉnh để xử lý các hành vi vi phạm. Theo Đại tá Bùi Văn Thảo, Giám đốc Công an tỉnh - Phó Trưởng ban thường trực Ban chỉ đạo 138 tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, dù vẫn còn một số tồn tại hạn chế nhưng kết quả từ việc triển khai, thực hiện mô Trong khi đó, bị đơn là ông Đặng Ngọc Sang cho biết, mẹ ông là Bùi Thị Duyên, kết hôn với ông Đặng Hồng Xuân và có 5 người con. Về nguồn gốc thửa đất tranh chấp với bà Luân, ông Sang cho biết các anh em ông được sinh ra và lớn lên tại thửa đất này cùng bố mẹ và Truyện: Bà Bùi! Em Đã Kết Hôn Rồi. Tác giả: Tuyết Sắc Thủy Tinh. Thể loại: Hiện đại trùng sinh – Cưới trước yêu sau – Thế gia hào môn – Nữ chính có giác quan thứ 6. Bà bùi em đã kết hôn rồi! Chương 17 NHÌN THÔI CŨNG CẢM THẤY ĐAU Trong video, Phó Thiên Thiên mặc đồng phục học sinh, đứng thẳng lưng, buộc tóc đuôi ngựa, trông gọn gàng và thoải mái. Ba nam sinh đứng trước mặt cô đều cao lớn, hơn nữa mặt mày rất đáng ghét. Phó Thiên Thiên dửng dưng nhìn họ. “Ồ? Muốn dạy CB1lv. Chương 20 CÔ LÀ QUÂN NHÂN, KHÔNG THỂ CHỬI MẮNG NGƯỜI KHÁC Phó Thiên Thiên nhìn Bùi Diệp với vẻ lấy làm lạ. Nếu hai vệ sĩ của anh đi vào văn phòng, anh hoàn toàn có thể thoát khỏi sự áp đảo của cô dưới sự bảo vệ của họ, nhưng anh lại đuổi họ ra ngoài. Dù vậy, cô vẫn không dám nới lỏng tay chút nào. Thể lực cơ thể này của Phó Thiên Thiên quá kém, nếu muốn có thể trạng như của cô trước đây thì phải tập luyện trong thời gian dài mới được. Tất cả những phương pháp bắt, giữ của cô hiện giờ chỉ có thể mượn sức đối phương để tấn công đối phương. Nếu thật sự gặp phải kẻ địch mạnh thì cơ thể của cô căn bản là không có cách nào chống đỡ được. Bùi Diệp có thể dễ dàng bị cô khống chế thế này, chứng tỏ bản lĩnh của anh quá kém cỏi. Anh quả nhiên chỉ là một gã “trai bao” trói gà không chặt. Lúc đối mặt với Phó Thiên Thiên, hơi thở lạnh lẽo trên người Bùi Diệp tan biến trong nháy mắt, cứ như người ban nãy nói chuyện với hai vệ sĩ là một người khác chứ không phải là anh. “Thiên Thiên, tôi chỉ đùa cô thôi, không ngờ cô lại phản ứng mạnh như vậy.” “Đùa?” Phó Thiên Thiên nheo mắt lại. “Phải!” Khuôn mặt đẹp trai của Bùi Diệp nở nụ cười vui vẻ “Sao tôi có thể quên đồ mà Thiên Thiên cô cần được?” Phó Thiên Thiên vẫn đanh mặt, nhưng cô đã thả tay Bùi Diệp ra, nói với giọng điệu thiếu kiên nhẫn. “Nếu đã mang theo thì lấy ra đi!” Bùi Diệp xoa cổ tay bị Phó Thiên Thiên vặn đau. Phải nói rằng, Thiên Thiên nhà anh ra tay ác thật. Anh đi đến bàn làm việc của mình, lấy một chiếc hộp từ trong ngăn kéo ra rồi giơ tay định đưa cho Phó Thiên Thiên. Tốt quá rồi, đã lấy được món đồ cô cần. Phó Thiên Thiên đưa tay muốn cầm lấy cái hộp. Thế nhưng, tay của cô còn chưa chạm vào chiếc hộp thì Bùi Diệp cao lớn, chân dài, tay dài đã rụt tay về, ỷ vào ưu thế chiều cao mà giơ chiếc hộp tới độ cao mà Phó Thiên Thiên không với tới được. Không lấy được chiếc hộp, sắc mặt Phó Thiên Thiên lập tức lại tối sầm. “Trả đồ cho tôi!” Bùi Diệp khẽ cầm cái hộp “Thiên Thiên, nghe nói trước khi đến gặp tôi, cô đã nhìn thấy chồng chưa cưới của cô và chị em tốt của cô ở bên nhau, phải không?” “Phải thì sao?” Phó Thiên Thiên tỏ vẻ “liên quan gì đến anh”. Bùi Diệp cúi đầu xuống, thong dong quan sát khuôn mặt Phó Thiên Thiên. “Hai người họ anh anh em em trước mặt cô, chẳng lẽ cô không tức giận sao?” “Đây là chuyện của tôi. Trả đồ của tôi lại cho tôi!” Trong lời nói của Phó Thiên Thiên đã toát ra sự mất kiên nhẫn đến đỉnh điểm. “Hiện tại tôi có cách giúp cô xả giận.” Người này vẫn chưa xong sao? Thật rề rà, trả lại đồ cho cô thôi mà cũng phải phiền phức, dài dòng như vậy sao? “Rốt cuộc anh muốn nói gì?” “Thiên Thiên, cô có muốn làm một giao dịch với tôi không?” “Tôi không thích làm giao dịch với người khác.” Phó Thiên Thiên lạnh lùng từ chối. Bùi Diệp ân cần giảng giải “Cô sẽ không lỗ khi làm giao dịch với tôi. Huống hồ… với thân phận và địa vị của cô trong nhà họ Phó, cô cho rằng ba của cô sẽ dễ dàng giao số cổ phần của ông ngoại cô cho cô sao? Cho dù cô lấy được cổ phần, cô nghĩ cô có thể giữ được số cổ phần đó không? Theo tôi được biết, cái chết của mẹ cô năm đó có rất nhiều điểm đáng ngờ, cô không muốn điều tra rõ sự thật sao?” Hãy vào để đọc truyện nhanh hơn! Phó Thiên Thiên khẽ cau mày. “Anh muốn làm giao dịch gì?” Bùi Diệp cười lớn hơn. “Rất đơn giản, hủy hôn với Trịnh Thư Thành rồi đính hôn với tôi.” Khóe môi Phó Thiên Thiên hơi co giật, câu nói “khốn kiếp” trong ký ức của Phó Thiên Thiên lóe lên trong đầu cô. Đính hôn với một cô gái chỉ mới gặp có vài lần. Đầu óc anh ta có bị chập mạch không vậy? Nhưng cô là một quân nhân, không thể chửi mắng người khác. Quyên góp ủng hộ Chương 20 CÔ LÀ QUÂN NHÂN, KHÔNG THỂ CHỬI MẮNG NGƯỜI KHÁC Phó Thiên Thiên nhìn Bùi Diệp với vẻ lấy làm lạ. Nếu hai vệ sĩ của anh đi vào văn phòng, anh hoàn toàn có thể thoát khỏi sự áp đảo của cô dưới sự bảo vệ của họ, nhưng anh lại đuổi họ ra ngoài. Dù vậy, cô vẫn không dám nới lỏng tay chút nào. Thể lực cơ thể này của Phó Thiên Thiên quá kém, nếu muốn có thể trạng như của cô trước đây thì phải tập luyện trong thời gian dài mới được. Tất cả những phương pháp bắt, giữ của cô hiện giờ chỉ có thể mượn sức đối phương để tấn công đối phương. Nếu thật sự gặp phải kẻ địch mạnh thì cơ thể của cô căn bản là không có cách nào chống đỡ được. Bùi Diệp có thể dễ dàng bị cô khống chế thế này, chứng tỏ bản lĩnh của anh quá kém cỏi. Anh quả nhiên chỉ là một gã “trai bao” trói gà không chặt. Lúc đối mặt với Phó Thiên Thiên, hơi thở lạnh lẽo trên người Bùi Diệp tan biến trong nháy mắt, cứ như người ban nãy nói chuyện với hai vệ sĩ là một người khác chứ không phải là anh. “Thiên Thiên, tôi chỉ đùa cô thôi, không ngờ cô lại phản ứng mạnh như vậy.” “Đùa?” Phó Thiên Thiên nheo mắt lại. “Phải!” Khuôn mặt đẹp trai của Bùi Diệp nở nụ cười vui vẻ “Sao tôi có thể quên đồ mà Thiên Thiên cô cần được?” Phó Thiên Thiên vẫn đanh mặt, nhưng cô đã thả tay Bùi Diệp ra, nói với giọng điệu thiếu kiên nhẫn. “Nếu đã mang theo thì lấy ra đi!” Bùi Diệp xoa cổ tay bị Phó Thiên Thiên vặn đau. Phải nói rằng, Thiên Thiên nhà anh ra tay ác thật. Anh đi đến bàn làm việc của mình, lấy một chiếc hộp từ trong ngăn kéo ra rồi giơ tay định đưa cho Phó Thiên Thiên. Tốt quá rồi, đã lấy được món đồ cô cần. Phó Thiên Thiên đưa tay muốn cầm lấy cái hộp. Thế nhưng, tay của cô còn chưa chạm vào chiếc hộp thì Bùi Diệp cao lớn, chân dài, tay dài đã rụt tay về, ỷ vào ưu thế chiều cao mà giơ chiếc hộp tới độ cao mà Phó Thiên Thiên không với tới được. Không lấy được chiếc hộp, sắc mặt Phó Thiên Thiên lập tức lại tối sầm. “Trả đồ cho tôi!” Bùi Diệp khẽ cầm cái hộp “Thiên Thiên, nghe nói trước khi đến gặp tôi, cô đã nhìn thấy chồng chưa cưới của cô và chị em tốt của cô ở bên nhau, phải không?” “Phải thì sao?” Phó Thiên Thiên tỏ vẻ “liên quan gì đến anh”. Bùi Diệp cúi đầu xuống, thong dong quan sát khuôn mặt Phó Thiên Thiên. “Hai người họ anh anh em em trước mặt cô, chẳng lẽ cô không tức giận sao?” “Đây là chuyện của tôi. Trả đồ của tôi lại cho tôi!” Trong lời nói của Phó Thiên Thiên đã toát ra sự mất kiên nhẫn đến đỉnh điểm. “Hiện tại tôi có cách giúp cô xả giận.” Người này vẫn chưa xong sao? Thật rề rà, trả lại đồ cho cô thôi mà cũng phải phiền phức, dài dòng như vậy sao? “Rốt cuộc anh muốn nói gì?” “Thiên Thiên, cô có muốn làm một giao dịch với tôi không?” “Tôi không thích làm giao dịch với người khác.” Phó Thiên Thiên lạnh lùng từ chối. Bùi Diệp ân cần giảng giải “Cô sẽ không lỗ khi làm giao dịch với tôi. Huống hồ… với thân phận và địa vị của cô trong nhà họ Phó, cô cho rằng ba của cô sẽ dễ dàng giao số cổ phần của ông ngoại cô cho cô sao? Cho dù cô lấy được cổ phần, cô nghĩ cô có thể giữ được số cổ phần đó không? Theo tôi được biết, cái chết của mẹ cô năm đó có rất nhiều điểm đáng ngờ, cô không muốn điều tra rõ sự thật sao?” Hãy vào để đọc truyện nhanh hơn! Phó Thiên Thiên khẽ cau mày. “Anh muốn làm giao dịch gì?” Bùi Diệp cười lớn hơn. “Rất đơn giản, hủy hôn với Trịnh Thư Thành rồi đính hôn với tôi.” Khóe môi Phó Thiên Thiên hơi co giật, câu nói “khốn kiếp” trong ký ức của Phó Thiên Thiên lóe lên trong đầu cô. Đính hôn với một cô gái chỉ mới gặp có vài lần. Đầu óc anh ta có bị chập mạch không vậy? Nhưng cô là một quân nhân, không thể chửi mắng người khác. Quyên góp ủng hộ Advertisement Add bookmark Tác giả Tuyết Sắc Thủy Tinh Thể loại Trọng Sinh Tình trạng Đang viết Lượt đọc 490 Cập nhật 15/12/2022 TruyệnBà Bùi, Em Đã Kết Hôn full​Tác giả Tuyết Sắc Thủy Tinh​ Advertisement Lâm Miên Miên Đang cập nhật.. Kat Kat Nhung Nguyễn Tóm tắt truyện Bạn đang đọc truyện Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn của tác giả Tuyết Sắc Thủy Tinh Bà Bùi, em đã kết hôn - Tử Xa – đội trưởng đội đột kích Hắc Ưng bị bắn chết trong một lần thực hiện nhiệm vụ Phó Thiên Thiên – thiên kim tiểu thư nhà họ Phó bị bắt cóc rồi rơi từ ban công xuống tầng dưới Tử Xa may mắn được sống lại trong cơ thể Phó Thiên Thiên, bắt đầu một cuộc sống mới “Nếu ông trời đã cho cô cơ hội sống lại lần nữa cô nhất định phải sống thật tốt ” Bùi Diệp – cậu Cả nhà họ Bùi danh gia bậc nhất - người đàn ông lạnh lùng nguy hiểm ẩn dưới vẻ bề ngoài nho nhã lịch thiệp Trong một lần vô tình đụng độ, anh nhặt được một tín vật rất quan trọng của Phó Thiên Thiên, sau đó dùng nó để dần tiếp cận cô Bùi Diệp kéo Phó Thiên Thiên vào trước ngực mình, sau đó cúi đầu xuống, phả hơi thở vào cô Chính là cảm giác này! Bùi Diệp ghé đầu kề sát gáy Phó Thiên Thiên, khàn giọng lẩm bẩm “Thơm quá!” “Anh Bùi, xin hãy tự trọng!” Bùi Diệp thích thú nhìn Phó Thiên Thiên “Tối hôm trước, lúc cô ôm tôi trên giường rồi gọi tôi là chồng, sao không nói tôi hãy tự trọng?” Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Thần Y Tiểu Vương Phi của cùng tác giả Post Views 319 Rating From 1 vote. Please wait... Truyện Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn – Chương 7 Trừ những lúc ăn cơm, thời gian còn lại, Phó Thiên Thiên đều nằm trong phòng. Cô nằm suốt một ngày rưỡi. Có điều, sau đó cô không chạm mặt Phó Linh NGuyệt và Lư Xảo Nghiên trên bàn ăn nữa. Trong một ngày rưỡi này, cô luôn cẩn thận sắp xếp lại kí ức của Phó Thiên Thiên trong đầu mình, sắp xếp lại tất cả kí ức từ nhỏ đến lớn của Phó Thiên Thiên. Mặc dù Tổng Giám đốc hiện tại của Tập đoàn Phó thị là Phó Minh Thanh, nhưng trong tay Phó Minh Thanh chỉ có 25% cổ phần. Mà ông ngoại của Phó Thiên Thiên lại để lại cho Phó Thiên Thiên đến 40% cổ phần của Tập đoàn Phó thị. Những cổ phần đó nhất định phải nhờ vào tín vật mới có thể lấy được. Tín vật! Phó Thiên Thiên đột nhiên ngồi bật dậy trên giường. Trong trí nhớ của cô, vào cái hôm cô bị trói, Phó Thiên Thiên để tín vật trong túi áo khoác và mang theo nó đi ra ngoài. Nhưng… lúc ra khỏi khách sạn, cô mặc quần áo của người đàn ông kia, còn quần áo của cô đã bị cô vứt đi trước đó, bên trong chẳng có thứ gì. Hắn là tín vật ở trong căn phòng khách sạn ấy. Nếu muốn thừa kế cổ phần, cô nhất định phải có tín vật này. Nếu không có tín vật thì rất có thể cổ phần của cô sẽ rơi vào tay Phó Minh Thanh. Đó là cổ phần của ông ngoại Phó Thiên Thiên để lại cho Phó Thiên Thiên, tuyệt đối không thể cho người khác được. Tuy nhiên, thời gian trôi qua cũng đã lâu, có khi nào chìa khóa đã bị dọn dẹp rồi không? Đúng lúc này, cửa phòng của cô vang lên tiếng gõ cửa. Phó Thiên Thiên đi ra mở cửa. Đứng bên ngoài là người giúp việc của nhà họ Phó. “Có chuyện gì?” Vừa nhìn vào mắt Phó Thiên Thiên, người giúp việc liền giật mình, cả người trở nên căng thẳng. Cô ta nâng phong bì bằng hai tay “Cô Cả, có người đưa cho bảo vệ, nói rằng phải giao cho cô!” Phó Thiên Thiên nhận lấy chiếc phong bì rồi đóng cửa lại. Sau đó, cô mở phong bì ra. Một tờ giấy rơi ra từ bên trong, những dòng chữ rồng bay phượng múa nhảy nhót trên trang giấy. “Muốn lấy tín vật, đến cao ốc Tập đoàn Bùi thị.” Kí tên là Bùi Diệp. Bùi Diệp? Nhìn những chữ viết rồng bay phượng múa này, trước mắt Phó Thiên Thiên dường như xuất hiện một khuôn mặt khôi ngô với đôi mắt đen nguy hiểm. Là người đàn ông đó! Vừa nghĩ tới Bùi Diệp, Phó Thiên Thiên liền chạm vào cổ mình, cảm thấy thật nhục nhã. Quả nhiên tín vật ở chỗ anh ta. Cô nhất định phải lấy lại nó! Phó Thiên Thiên mở tủ quần áo ra, định thay bộ quần áo ở nhà đang mặc trên người. Thế nhưng, sau khi lục tung tủ đồ, cô nhận thấy quần áo trong tủ, trừ váy ra thì chỉ có quần short, hoàn toàn không có bộ đồ nào có thể khiến cô mặc cho thoải mái. Sau khi cau mày tìm kĩ, Phó Thiên Thiên tìm được một bộ đồng phục học sinh kẻ caro trắng xanh trong góc tủ. Cô mặc bộ đồng phục học sinh vào, cột mái tóc dài xõa ngang vai thành kiểu đuôi ngựa rồi ra khỏi nhà. *** Cao ốc Tập đoàn Bùi thị. Đứng trước cổng cao ốc Tập đoàn Bùi thị, Phó Thiên Thiên cẩn thận so lại địa chỉ viết trên giấy lần nữa, sau đó đi thẳng vào trong. Cô vừa mới bước vào đã bị lễ tân ngăn lại. “Cô ơi, xin hỏi cô tìm ai?” “Tôi muốn gặp Bùi Diệp của công ty các vị.” Lễ tân tỉ mỉ quan sát Phó Thiên Thiên. Không ít người đến tìm Tổng Giám đốc của bọn họ, nhưng lần đầu mới thấy một học sinh mặc đồng phục cấp ba thế này. “Em gái à, Tổng Giám đốc của chúng tôi không phải là người mà ai cũng có thể gặp được đâu. Xin hỏi em có hẹn trước không?” Tổng Giám đốc? Phó Thiên Thiên nhíu mày, đưa lá thư trên tay ra. “Là Tổng Giám đốc của các vị bảo tôi tới đây.” Lễ tân lấy làm nghi ngờ, nhưng vẫn gọi điện cho trợ lý của Tổng Giám đốc. Sau khi nói chuyện điện thoại xong, lễ tân thay đổi thái độ 180 độ với Phó Thiên Thiên, vô cùng nhiệt tình với cô “Cô Phó, mời cô vào, Tổng Giám đốc của chúng tôi đang chờ cô ở trên tầng.” Phó Thiên Thiên thờ ơ đi theo lễ tân đến trước thang máy Vip, rồi đi thang máy lên thẳng tầng cao nhất. Key liên quanbà bùi em đã Rating From 1 vote. Please wait... Mục Lục1 Bài viết hay trong tuần Key liên quan

bà bùi em đã kết hôn