Bài hát Chúng ta của sau này - Mayday 后来的我们 (ost movie Us and them-phát hành năm 2018, được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của Lưu Nhược Anh). [Chúng ta của sau này cái gì cũng đều có rồi] [Nhưng đã không còn là chúng ta nữa]
Bộ phim điện ảnh mang tên "Chúng ta của sau này" là một bộ phim khiến bạn cảm thấy vừa xúc động, ám ảnh và day dứt. Có thể ở đâu đó bạn như nhìn thấy chính mình trong năm tháng tuổi trẻ ấy. Khi đó, chúng ta phải đương đầu với rất nhiều mâu thuẫn và sự lựa
Cả ba bài Chúng ta – Trần Dịch Tấn, Người bạn đã yêu từ lâu – Hebe, Chúng ta của sau này – Ngũ Nguyệt Thiên đều rất hay. Thoại nhân vật không dài, nhưng từng câu từng chữ đều thấm.
Lâu lắm rồi mới đi review lại cái thể loại này. Sau 3 lần chửi lên chửi xuống thì lần này em sẽ review mv mới của Sếp Chúng ta của hiện tại - Sơn Tùng MTP SẾP ngay và luôn cho nóng. Bối cảnh Đây là một câu chuyện có thật vào năm 1978 nói về gia tộc họ Trần. Thời điểm đó miền Nam được du nhập
Also Known As (AKA) (original title) Hou lai de wo men. Argentina. Nosotros y ellos. Brazil. Pérolas no Mar. China (Mandarin title) 后来的我们.
Sắp đây, chúng ta thấy rằng cuộc sống đơn thân mang vẻ tốt với Kim Kardashian. Đối với những người nào đã theo dõi mối quan hệ Kardashian-West và dòng thời kì ly hôn, bạn sẽ biết rằng người sáng lập Skims là nàng thơ của Kanye West, và anh đó là nhà tạo mẫu của cô đó.
I1uZ. Nguồn Weibo ID caozhi163 Trans UU Dịch vì sở thích, chưa được sự đồng ý của tác giả, đã lược bớt và không đảm bảo đúng 100% nội dung . ——————————————————————————— “Những gì nên nói, cũng đã nói ra, em hiểu được, là đủ rồi. Có một loại bi thương, mà nước mắt không thể nào chảy xuống được.” 《Chúng ta của sau này》do Lưu Nhược Anh đạo diễn 28/04 được công chiếu, trước đó ba ca khúc chủ đề được đăng tải trên không gian bạn bè của Wechat và Weibo đã sớm làm cho hàng vạn người rơi nước mắt. Anh hoài niệm rằng em đã ở cách anh gần như thế Nhưng đến cuối cùng em vẫn không thể Cùng anh đi đến nơi phương xa không thể quay lại đó Điều mà anh ân hận nhất Đó chính là niềm ân hận của em lại có liên quan đến anh 《Chúng ta》– Trần Dịch Tấn Chúng ta của sau này vẫn như thế tiếp bước Chỉ là không còn kề vai nhau 《Chúng ta của sau này》– Ngũ Nguyệt Thiên Cứ nghĩ rằng mãi mãi là rất lâu, không nguyện ý dừng lại tại nơi đây Rằng sau này chúng ta sẽ có rất nhiều khả năng, sao phải gọi thanh xuân là tạm bợ Cứ nghĩ rằng em sẽ có thể thay đổi, trở nên hiểu rõ được ái tình hơn Cho đến cuối cùng, chúng ta lại trở thành những người bạn đã yêu nhau từ rất lâu 《Những người bạn đã yêu từ rất lâu》– Hebe Ngày một tháng năm trước đây, Trà Sữa biệt danh của Lưu Nhược Anh, đã mang đến cho mọi người một loại thức uống nguy hiểm, chính là loại uống vào sẽ khiến cho người ta phải rơi nước mắt. “Tại sao không có câu chuyện nào mà từ khi bắt đầu cho đến đoạn kết thúc đều là hạnh phúc?” Đây là điều mà nhân vật chính của bộ phim tiếc nuối nhất. 《Chúng ta của sau này》 kể về một câu chuyện tình mười năm. Thời gian bắt đầu từ năm 2007 kéo dài đến năm 2017. Mười năm trước, Lâm Kiến Thanh Tĩnh Bách Nhiên thủ vai theo học tại một trường nằm ở trấn nhỏ của Bắc Kinh, trên xe lửa trở về quê nghỉ Tết vô tình gặp được Phương Tiểu Hiểu Châu Đông Vũ thủ vai. Hai người gặp nhau, biết nhau, yêu nhau, cùng nhau vượt qua một đoạn hành trình gian khổ nhưng ngập tràn hạnh phúc ở Bắc Kinh. Bắc Kinh – thành phố này nơi nơi đều là cơ hội, nhưng khắp nơi cũng đầy nỗi tuyệt vọng. Sau khi tốt nghiệp, bạn bè mỗi người mỗi ngã, Lâm Kiến Thành thì chọn ở lại nơi đây. Hai người Lâm Kiến Thanh và Phương Tiểu Hiểu sống trong một ngôi nhà thuê tối tăm, mỗi ngày 24 giờ đều phải thắp đèn để chiếu sáng, bất tiện, chật chội nhưng họ rất vui vẻ. Mỗi lần xe lửa chạy ngang qua đều khiến căn phòng nhỏ bị ảnh hưởng bởi tiếng động cơ ầm ầm, những lúc này Tiểu Hiểu sẽ dùng một bên tai nghe của mình nhét vào tai của Lâm Kiến Thanh; Hai con người cùng nhau chia sẻ một chút mì tôm; Mùa đông bên nhà ga xe lửa, họ cười cười nói nói, Lâm Kiến Thành ôm Phương Tiểu Hiểu đặt lên thành lan can, khi tiếng còi tàu vang lên, nói một câu “Chúng ta gọi taxi đi.” Câu nói này thật sự rất ngọt. Lâm Kiến Tân so với thanh niên thành thị không khác biệt mấy, chơi game thì không thắng nổi, đi phục vụ quán net thì bị người khác đánh mắng, mua đĩa phim người lớn thì bị mời lên đồn công an. Thảm như thế nhưng cậu ấy vẫn lựa chọn không rời đi. “Nghe nói, ở lại Bắc Kinh đủ năm năm sẽ có thể bám trụ được”. Phương Tiểu Hiểu vào ngày đầu năm mới ước rằng mình có thể gả cho một người Bắc Kinh, Lâm Kiến Thành âm thầm ghi nhớ trong lòng. Cậu ta tự đặt ra cho mình thời hạn, vừa vặn cũng là 5 năm. Cậu ta muốn trở thành một người có tiền, có thể cho Phương Tiểu Hiểu được một mái nhà ấm cúng, trong nhà sẽ đặt một chiếc sofa thật to. Chỉ là sau đó vì bán mạng kiếm tiền, Lâm Kiến Thành dần thay đổi, trở thành một người biết nói dối, trở thành người miệng lưỡi trơn tru, trở thành người không còn quan tâm đến người bên cạnh mình nữa. Cuối cùng, Phương Tiểu Hiểu muốn rời đi. Lâm Kiến Thanh không dám giữ. Bởi vì cậu còn chưa thể mua được một căn nhà, chưa thể cho cô ấy một mái ấm. Lúc đó cậu ta vẫn chưa biết rằng, cô ấy yêu cậu, Cho dù không có nhà, vẫn nguyện ý bên cậu cả một đời. Yêu đến oanh liệt, cùng nhau đến sức cùng lực kiệt, rồi lại không đành lòng mà biệt li. Đoạn tình cảm cùng nhau vượt qua hoạn nạn trong căn phòng thuê chật chội tối tăm ngày ấy, Cho đến ngày biệt li, vẫn kiềm không được mà hoài niệm. Nhiều năm về sau, họ gặp lại nhau. Những năm tháng đã lỡ đánh mất ấy, tất cả đều khắc lên trên những gương mặt đã không còn nét ngô nghê ngày nào. Mười năm gặp gỡ tan hợp, thời gian vùi lấp đi không chỉ là đoạn tình cảm cùng nhau lúc khó khăn, mà còn là cuộc sống nặng nề khó nhọc. Lâm Kiến Thanh hỏi, nếu như lúc đó em không rời đi, chúng ta của sau này có thể hay không sẽ không như bây giờ. Đúng vậy, nếu như… “Ái tình, hình như có kinh nghiệm. Cho nên tôi rất muốn có một câu chuyện kể về trước đây, kể về hiện tại, kể về sau này”. Lại nói, Lưu Nhược Anh lựa chọn dùng thời gian mười năm, phân thành hai đoạn để kể câu chuyện tình này. Trong lúc Lưu Nhược Anh lưu diễn ở đại học, có người hỏi cô ấy rằng tại sao mỗi một chữ trên poster đều thiếu đi một nét. Cô ấy nói “Sau này không có chúng ta, sẽ không thể hoàn chỉnh”. Từ màu sắc cho đến đen trắng, từ đen trắng cho đến màu sắc, Lưu Nhược Anh dùng con chữ “mười”(十)viên mãn để kể lại những vướng mắc giữa Lâm Kiến Thanh và Phương Tiểu Hiểu. Phần màu sắc là mở đầu cho câu chuyện mới, cũng là kết thúc của câu chuyện cũ. Lưu Nhược Anh dùng bộ phim này để họa nên một câu nói của bản thân. “Tôi muốn mình có thể kiềm nén được bi thương”. Nếu như chưa từng gặp được anh, em có thể sẽ ở nơi chốn nào. Năm hai mươi mốt tuổi, Lưu Nhược Anh gặp được người đàn ông quan trọng nhất cuộc đời mình — Trần Tĩnh. Lược bớt Sau này, khi được hỏi tại sao không đi đến buổi diễn của Lưu Nhược Anh, Trần Tĩnh nói “Em có giấc mộng của em, tôi có chuyện bản thân tôi muốn làm, chuyện của tôi vẫn chưa thành, tôi chỉ hi vọng em sẽ sống tốt.” Ngày hôm đó Lưu Nhược Anh hát một bài hát “Em có thể đứng ở nơi phương xa chờ đợi anh, cho đến khi anh không còn cảm thấy bi thương nữa…” Sau đó, Lưu Nhược Anh kết hôn, sinh con, có được một người cô yêu và cũng yêu cô. Đoạn tình cảm không thành ấy, giúp cô trở thành một người phụ nữ không còn bị tình yêu vây hãm nữa, cũng không lại vì yêu đến điên cuồng mà bộc bạch hết bản thân của mình. Thời gian cho Lưu Nhược Anh một kết cục, cũng cho chúng ta một kết cục. —— Có người nói rằng, đời người sợ nhất là đột nhiên nghe hiểu một bài hát, bởi vì lúc đó, sẽ phát hiện ra, bản thân đã trải qua hết thảy đều không thể quay đầu lại nữa. Năm trước, Lưu Nhược Anh ở Đài Bắc hát ca khúc 《Sau này》, khóc không thành tiếng. Thanh xuân niên thiếu của cô ấy, tính cách vô lo của cô ấy, tất cả đều đã để gió mang cảm sâu đậm giấu trong đáy mắt, cuối cùng cũng trở thành lời nói vân đạm phong khinh nơi khóe môi. 《Sau này》 bài hát đã có từ rất lâu rồi, từ thời thanh xuân cho đến tuổi bước vào giáo đường hôn lễ, 《Sau này》 bộ phim cũng rất dài, từ năm 2007 cho đến năm 2017, Lưu Nhược Anh tặng Trần Tĩnh một quyển sách lời tựa 《Gửi anh của năm chín mươi tuổi》 “Rất lâu không gặp rồi, em sẽ không nhạt nhẽo đến độ đi hỏi anh dạo này có khỏe không, bởi vì anh sẽ luôn trả lời là “Vẫn còn sống mà!”. Trong cái thời mà những câu chuyện cười nhạt nhẽo đang thịnh hành này, vẫn có thể một mực dùng lãnh ngôn lãnh ngữ mà hài hước thì anh đúng là rất khác biệt.” “Em không mong ước cao sang rằng cái cây em trồng sẽ cao hơn của người khác, cũng không cần nó cao bằng cây của người khác. Em chỉ hy vọng rằng, đỉnh ngọn cây của em có thể vừa vặn nhìn thấy được đỉnh ngọn cây của anh là đủ rồi.” Tôi không phải là đang chờ đợi, tôi có lẽ đang đuổi theo, đuổi theo đoạn thời gian xưa cũ đuổi không còn kịp nữa, đuổi theo một người vĩnh viễn đuổi không đến được. Anh yêu em rất lâu rồi, nhưng đến sau cùng, chúng ta lại trở thành những người bạn đã yêu nhau từ rất lâu. “Hạnh phúc không phải một câu chuyện, bất hạnh mới phải”. Vậy thì trên nhân gian này, có rất nhiều, rất nhiều câu chuyện. Về sau có một bản 《Sau này 2018》 có rất nhiều rất nhiều người, thốt lên một cái tên mà rơi lệ. Trên Zhihu Q&A website của Trung Quốc – có người hỏi rằng, yêu nhau rất lâu sau đó chia tay là loại cảm giác gì. Có người chia sẻ câu chuyện sáu năm của mình Trong sáu năm đó, anh ấy và bạn gái bên nhau vô cùng hạnh phúc, đã ra mắt bố mẹ hai bên, cũng đã cùng nhau trải qua sinh tử. Tuy thu nhập không tính là cao, nhưng cũng đủ để cả hai cơm no áo ấm. Sau này anh ta nỗ lực bán mạng mà kiếm tiền, tất cả đều có được, nhưng lại mất đi người mà anh ấy luôn phấn đấu vì. “Chúng ta của sau này, tất cả đều có, Nhưng lại không có được chúng ta”. Giống như trong bài hát 《Chúng ta》, điều mà anh tiếc nuối nhất, chính là tiếc nuối của em lại liên quan đến anh. “Vô luận anh bằng cách nào đó lại nhớ đến em, thì sẽ mang theo nụ cười hay là sự trầm mặc”. Chúng ta cuối cùng lại có thể trở thành người trong bài hát, mỗi người ôm lấy một hạnh phúc riêng của bản thân, tiếp tục bước đi trên con đường của mình. Lâm Kiến Thanh hỏi Phương Tiểu Hiểu, nếu như lúc đó em không rời đi, chúng ta của sau này có thể hay không sẽ không như bây giờ. Đáng tiếc, trên thế giới này lại không có nếu như, cũng không có một kết cục khác. “Thế giới thu nhỏ giống như một bối cảnh, chúng ta gặp được nhau, em gật nhẹ đầu, bỏ qua tất cả những chuyện cũ, cũng bỏ qua những câu chào hỏi nhau. Có lẽ vui mừng cũng chỉ là một quá trình, tất cả đều đã kết thúc rồi.” Người yêu trùng phùng, cũng giống như Bắc Đảo nói, trong lòng vui mừng, nhưng cũng đau đớn nhận ra, tất cả đều đã kết thúc rồi. “Vô luận chúng ta của sau này có như thế nào đều phải khiến cuộc sống sau này trở nên xứng đáng” Cảm ơn người đã xuất hiện tại thời điểm thanh xuân ngông cuồng nhất của tôi, giúp tôi có được bài học tình yêu đầu tiên, rồi lại quay người ly khai. Cũng cảm ơn người giúp tôi phát hiện ra rằng, tất cả đều đã được trời cao an bài.
Bài hát Chúng ta của sau này - Mayday 后来的我们 ost movie Us and them- phát hành năm 2018, được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của Lưu Nhược Anh. [Chúng ta của sau này cái gì cũng đều có rồi] [Nhưng đã không còn là chúng ta nữa] Lời bài hát cũng chính là nỗi lòng của cặp nhân vật chính trong phim. Lâm Kiến Thanh Tỉnh Bách Nhiên đóng và Phương Tiểu Hiểu Châu Đông Vũ đóng tình cờ gặp nhau trên một chuyến tàu khi về quê ăn Tết. Hai người trẻ họ gặp gỡ và rồi yêu nhau. Ở nơi thành phố lớn, họ cùng nhau cố gắng sinh sống và vun đắp cho ước mơ sau này. Thế nhưng sau bao khó khăn, họ lại không thể cùng nhau bước tiếp và rồi mỗi người chọn cho mình một hướng đi khác không có nhau. Mở đầu bài hát là sau này- khi cả hai đã không còn ở bên nhau nữa. Với chất giọng trầm ấm, nam ca sĩ đã khơi dậy cảm xúc hoài niệm, có chút gì đó buồn thương như chính trạng thái của nhân vật chính trong phim. Một người tự hỏi dường như trái tim của người kia đã được chữa lành và cũng có người ở bên cạnh thay mình chăm sóc cho người ấy rồi. Lúc này, thật không biết nên vui hay buồn Vui vì người không còn cô đơn lẻ loi, buồn vì tôi vẫn còn rất nhớ thương người. Khi cuộc sống tôi ổn định hơn, tôi vẫn bước đi tiếp những ngày tháng còn lại, chỉ là nhiều lúc hồi ức ùa về vây lấy và tôi không thể quên được quãng thời gian còn bên nhau khi xưa. Mỗi lần nhớ lại đều đau đớn như vậy, nước mắt rơi xuống làm vơi bớt những xót xa trong lòng. Ngày tháng cũ vẫn hiện rõ y nguyên, dù tôi đã cố cất giấu nó vào sâu thẳm tâm can mình. Không biết người còn nhớ về nó nữa hay không, dù sao cũng không còn quan trọng gì nữa rồi. Sự thật là chúng ta vẫn không còn là chúng ta như xưa. Bất kể như thế nào, tôi vẫn luôn mong người có thể vui vẻ hạnh phúc, đó cũng là điều tôi mong muốn nhất về sau. Chúng ta ai cũng cần phải bước tiếp, chỉ là không còn kề vai nhau nữa, mỗi người tự tìm lấy cho mình một cuộc sống riêng. Dù sao, người hãy cố gắng khiến cuộc đời trở nên tươi đẹp hơn nhé! Dẫu cho câu chuyện ấy không còn có tôi sóng bước cùng. Sau tất cả, qua màn nước mắt có thể nhìn thấy người thật sự hạnh phúc và tự do thì tôi chẳng còn đòi hỏi gì hơn nữa. Có lẽ, ở một nơi nào đó khác, có một người tồn tại và một tôi khác mỉm cười hạnh phúc- chúng ta vẫn còn yêu nhau sâu đậm, họ sẽ thay ta mãi mãi ở bên nhau. Chỉ cần nghĩ như vậy là đủ rồi! Bài nhạc cứ vậy chảy trôi vào tâm khảm, làm xôn xao xúc cảm và khiến ta đau đáu khôn nguôi. Có một tình yêu như thế, họ bên nhau khi trong tay còn chưa có gì, bên nhau những ngày tháng thanh xuân tuổi trẻ. Lúc đó, trong mắt họ ngập tràn tình yêu và hi vọng mãnh liệt, họ có lý tưởng cũng như đam mê chinh phục cuộc sống nơi phồn hoa náo nhiệt. Tất nhiên, không có gì là dễ dàng với họ, chật vật kiếm sống và rơi vào dòng người xô bồ, họ dần bào mỏng sợi dây liên kết đôi bên. Cố chấp với hoài bão nhưng lại buông lỏng tình cảm, không phải là hết cạn yêu thương chỉ là họ đã không thể nâng niu nó như trước kia nữa. Họ run rẩy trước những gánh nặng gian khó, họ lại càng sợ làm tổn thương và ảnh hưởng người kia. Cả hai con người đều muốn sau này khi thực hiện được ước mơ rồi, họ vẫn là họ vẫn luôn bên nhau. Nhưng khi chưa kịp có lấy gì, họ đã để đánh mất nhau. Hai con người từng rất gắn bó rất quan tâm, giờ lại quay đi mỗi người một hướng. Cuộc sống không còn nhau liệu có tốt hơn trước? Sau này, khi mỗi người đã có được gì đó cho mình, đã bám trụ được và quen dần với bộn bề lo toan nơi phố thị. Họ vẫn nhớ về người còn lại, vẫn rõ ràng từng đoạn ký ức ngây dại, cuồng si lao đi trên hành trình tuổi trẻ. Thật buồn cười thay khi khó khăn cứ vồ vập lấy thân, ta lại vẫn sánh vai mà vượt qua, nhưng khi theo đuổi được sự nghiệp, ta lại không còn chung đường. Ngoảnh đầu nhìn lại, ta vẫn ở đấy và người cũng vậy, trong mắt, trong tim đều có nhau. Lời bài hát 然後呢 Ránhòu ne And now what? 他們說你的心 似乎痊癒了 Tāmen shuō nǐ de xīn sìhū quányùle They said that your heart seems to have healed 也開始有個人 為你守護著 Yě kāishǐ yǒu gèrén wèi nǐ shǒuhùzhe And there is someone taking care of you 我該心安或是 心痛呢 Wǒ gāi xīn'ān huò shì xīntòng ne Should I be relieved or anguished? 然後呢 Ránhòu ne And now what? 其實我的日子 也還可以呢 Qíshí wǒ de rìzi yě hái kěyǐ ne Actually, my days go on as usual 除了回憶肆虐 的某些時刻 Chúle húiyì sìnüè de mǒu xiē shíkè Apart from times where memories wreak havoc 慶幸還有眼淚 沖淡苦澀 Qìngxìng hái yǒu yǎnlèi chōngdàn kǔsè Thankfully, I have tears to dilute the pain 而那些昨日 依然繽紛著 它們都有我 細心收藏著 Ér nàxiē zuórì yīrán bīnfēnzhe tāmen dōu yǒu wǒ xìxīn shōucángzhe Those past days remain vivid in my mind, treasured deep in my heart 也許你還記得 也許你都忘了 Yěxǔ nǐ hái jìdé yěxǔ nǐ dōu wàngle Maybe you still remember, or maybe you forgot it 也不是那麽 重要了 Yě bùshì nàmó zhòngyàole But that doesn't matter anymore 只期待 後來的你 能快樂 Zhǐ qídài hòulái de nǐ néng kùailè What I want is you can be happy in the future 那就是 後來的我 最想的 Nà jìushì hòulái de wǒ zùi xiǎng de That is what I want the most in the future 後來的我們 依然走著 Hòulái de wǒmen yīrán zǒuzhe We are still walking in the future 只是不再並肩了 Zhǐshì bù zài bìngjiānle But no longer side by side 朝各自的人生 追尋了 Cháo gèzì de rénshēng zhuīxúnle We'll be chasing the paths of our own lives 無論是 後來故事 怎麽了 Wúlùn shì hòulái gùshì zěnmóle No matter how the story develops in the future 也要讓 後來人生 精彩著 Yě yào ràng hòulái rénshēng jīngcǎizhe Our life in the future should also be amazing 後來的我們 我期待著 Hòulái de wǒmen wǒ qídàizhuó In our future, I wish to 淚水中能看到 你真的 自由了 Lèishuǐzhōng néng kàn dào nǐ zhēn de zìyóule See you truly free in the midst of all the tears 親愛的 Qīn'ài de My dearest 回憶我們共同 走過的曲折 Húiyì wǒmen gòngtóng zǒuguò de qūzhé Do you remember the winding roads we experienced together? 是那些帶我們 來到了這一刻 Shì nàxiē dài wǒmen lái dàole zhè yīkè Those were thing that led us here 讓珍貴的人生 有失有得 Ràng zhēngùi de rénshēng yǒu shī yǒu dé We learnt to give and take in our lives 用新的幸福 把遺憾包著 就這麽朝著 未來前進了 Yòng xīn de xìngfú bǎ yíhàn bāozhe jìu zhèmó cháozhe wèilái qíanjìnle Wrap up past regrets with new happiness, that is how we will walk to the future 有再多的不捨 也要狠心割捨 Yǒu zài duō de bù shě yě yào hěnxīn gēshě No matter how reluctant I am, I must still break away ruthlessly 別回頭看我 親愛的 Bié húitóu kàn wǒ qīn'ài de Don't look back at me, my dear 只期待 後來的你 能快樂 Zhǐ qídài hòulái de nǐ néng kùailè What I want is you can be happy in the future 那就是 後來的我 最想的 Nà jìushì hòulái de wǒ zùi xiǎng de That is my deepest wish in the future 後來的我們 依然走著 Hòulái de wǒmen yīrán zǒuzhe We are still walking in the future 只是不再並肩了 Zhǐshì bù zài bìngjiānle But we are not walking side by side anymore 朝各自的人生 追尋了 Cháo gèzì de rénshēng zhuīxúnle We'll be chasing the paths of our own lives 無論是 後來故事 怎麽了 Wúlùn shì hòulái gùshì zěnmóle No matter how the story develops in the future 也要讓 後來人生 精彩著 Yě yào ràng hòulái rénshēng jīngcǎizhe Our life in the future should also be amazing 後來的我們 我期待著 Hòulái de wǒmen wǒ qídàizhuó In our future, I wish to 淚水中能看到 你真的 幸福快樂 Lèishuǐzhōng néng kàn dào nǐ zhēn de xìngfú kùailè See you truly free in the midst of all the tears 在某處 另一個你 留下了 Zài mǒu chù lìng yīgè nǐ líu xìale Somewhere, you left the "other you" 在那裏 另一個我 微笑著 Zài nàlǐ lìng yīgè wǒ wéixìaozhe There, the "other me" is smilling 另一個我們 還深愛著 Lìng yīgè wǒmen hái shēn àizhe That "other us" is still deeply in love 代替我們永恒著 Dàitì wǒmen yǒnghéngzhe Replacing us in eternity 如果能這麽想 就夠了 Rúguǒ néng zhèmó xiǎng jìu gòule If only I could believe this, that would be enough 無論是 後來故事 怎麽了 Wúlùn shì hòulái gùshì zěnmóle No matter how the story develops in the future 也要讓 後來人生 精彩著 Yě yào ràng hòulái rénshēng jīngcǎizhe Our life in the future should also be amazing 後來的我們 我期待著 Hòulái de wǒmen wǒ qídàizhuó In our future, I wish to 淚水中能看到 你真的 自由了 Lèishuǐzhōng néng kàn dào nǐ zhēn de zìyóule See you truly free in the midst of all the tears Link thảo luận [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của 2light bi thương chúng ta của sau này mayday tạm biệt yêu thương us and them
Chúng ta của sau này hay Us and them là bộ phim điện ảnh thuộc thể loại tình cảm, chính kịch do ca sĩ, diễn viên kiêm đạo diễn Lưu Nhược Anh chỉ đạo thực hiện, phim được công chiếu vào năm đang xem Chúng ta của sau này reviewTác phẩm xoay quanh câu chuyện tình yêu dang dở nhưng đẹp đẽ của hai nhân vật chính và những vấn đề về xã hội cùng sự khác biệt quan điểm mà cả hai phải đối chính thức của bộ phim Chúng ta của sau nàyVới kịch bản chân thực và lối kể chuyện sống động, đầy tính nghệ thuật, Chúng ta của sau này đã gặt hái những “quả ngọt” nhất định cũng như truyền tải nhiều thông điệp ý nghĩa, sâu sắc đến với công ta của sau này là câu chuyện về mối tình dở dang và những thăng trầm trong cuộc sốngNghệ thuật nói chung và điện ảnh nói riêng được sinh ra với nhiệm vụ phản ánh đời sống hiện thực, khắc hoạ tâm tư, tình cảm cũng như nguyện vọng của con hiểu điều ấy, Lưu Nhược Anh đã dựng nên Chúng ta của sau này bằng vô số chất liệu độc đáo mà vô cùng bình dị, thể hiện câu chuyện tình yêu dễ bắt gặp trong cuộc sống và nhiều tầng thông điệp ấn tượng, sâu ta của sau này là tác phẩm điện ảnh với đề tài gần gũiBộ phim không đi theo dòng thời gian tuyến tính mà đan xen giữa quá khứ và hiện tại, làm nổi bật hình ảnh hai nhân vật chính của thời thanh xuân và họ của sau này trong một thực tại u buồn, ngập tràn nỗi luyến tình yêu thời thanh xuân non dại trong Chúng ta của sau nàyMở đầu bằng khung cảnh người dân phố thị đổ xô lên tàu để về quê đón xuân cùng gia đình, Lâm Kiến Thanh Tỉnh Bách Nhiên thủ vai và Phương Tiểu Hiểu Châu Đông Vũ thủ vai lần đầu gặp nhau vào dịp Tết âm lịch năm chuyến tàu khởi nguồn cho mối tình da diết, Tiểu Hiểu đã bị nhân viên soát vé trách móc vì đánh mất vé tàu để rồi được Kiến Thanh ra tay giúp đỡ kịp nhân duyên của họ dần chớm nở từ khoảnh khắc ấy, cô gái nhỏ nhắn, kiên cường hoà vào không khí vui tươi, nhiệt huyết của nhóm bạn Kiến Thanh và cùng họ đi bộ về nơi mình ở khi tàu dừng bởi sự cố thời Thanh và Tiểu Hiểu là người đồng hươngTrải qua quá trình làm quen, Kiến Thanh và Tiểu Hiểu nhận ra cả hai không chỉ là người đồng hương mà bất ngờ hơn là họ còn sống gần nhà chàng về ăn quê Tết cùng bố Lâm Điền Tráng Tráng thủ vai như bao năm trước, vừa vội vã ăn những món đồ bố nấu vừa tranh luận với ông về cuộc sống của anh sau cách biệt thế hệ cũng như không cùng quan điểm sống, giữa Lâm Kiến Thanh và bố luôn có rào cản vô hình mà ngay cả chính bản thân anh cũng không hay biết. Chỉ đến khi người con gái dạn dĩ, xinh xắn mang tên Tiểu Hiểu bước vào đời anh thì ngôi nhà của hai bố con họ Lâm mới trở nên ấm cúng, hạnh phúc Tiểu Hiểu là ánh nắng mang đến sự ấm áp cho gia đình Kiến ThanhỞ tuổi đôi mươi, Kiến Thanh, Tiểu Hiểu đều là những người trẻ mộng mơ, bồng bột với cá tính và khát khao riêng biệt. Hướng về thủ đô Bắc Kinh xa hoa, sầm uất, Kiến Thanh hứa hẹn rằng anh sẽ lập nghiệp tại đây, trở thành người giàu có, mua nhà cửa, xe hơi trong khi Tiểu Hiểu mong muốn có thể lấy được một tấm chồng Bắc Kinh với tiềm lực tài chính ổn lẽ đó, Kiến Thanh lao vào hành trình hiện thực hoá ước mơ còn Tiểu Hiểu thì quyết tâm bám trụ ở Bắc Kinh, bươn chải mỗi ngày với hàng loạt công việc khác gian trôi đi, Kiến Thanh dần rung động trước Tiểu Hiểu mặc dù cô gái nhỏ vẫn đang mải miết đi tìm người tình lý tưởng. Sau những lần bị lừa gạt, phản bội, Kiến Thanh luôn ở bên cạnh Tiểu Hiểu và sẵn sàng cho cô nguồn động viên, an ủi ấm người bạn luôn ở bên cạnh nhauỞ thời điểm ấy, Kiến Thanh là chàng trai nghèo khổ, mơ mộng với quan điểm tình yêu đầy ngây thơ còn Tiểu Hiểu lại thực tế, kiên định với mong muốn của Hiểu nỗ lực mang những đôi giày rực rỡ, “vùi lấp” con người thật như một cách để bắt đầu với mỗi một nhân tình giỏi giang, kinh tế ổn định xuất hiện trong cuộc đời dù Tiểu Hiểu luôn thể hiện rằng cô vui vẻ với lựa chọn hiện tại và hy vọng vững vàng vào tương lai, Kiến Thanh lại nghĩ điều mà cô cần là một người đàn ông thật lòng yêu thương cô, sẵn sàng vì cô mà “hái sao trên trời, nhặt trai dưới biển”.Lâm Kiến Thanh không bộc lộ tình cảm bằng lời nói song qua cử chỉ và ánh mắt của anh, khán giả có thể hiểu rằng anh chính là người dám vì Tiểu Hiểu mà hy sinh không màng gian chung trong căn phòng trọ tồi tàn và thường xuyên chia sẻ về những khoảnh khắc vui buồn của đời sống sinh hoạt hằng ngày, Tiểu Hiểu dần nhận ra mình đã yêu Kiến Thanh và chấp nhận buông bỏ giấc mộng lấy chồng Bắc Kinh để kề cạnh Hiểu dần nhận ra Kiến Thanh là mảnh ghép phù hợp dành cho mìnhHọ khởi đầu mối tình nên thơ, tràn đầy đam mê bằng vô vàn giây phút hạnh phúc, tuy phải vật lộn cực khổ giữa cuộc sống phồn hoa và đối mặt với muôn vàn vấn đề phức tạp, cặp đôi lại chỉ cần tình yêu mãnh liệt của đối phương là đủ.“Đi làm không chỉ để kiếm sống mà còn là để ngắm nụ cười của cô ấy mỗi khi tôi về nhà. Mọi người ai cũng vất vả nhưng tôi có thể chịu khổ vì cô ấy.” – Kiến Thanh“Hai người sống ở Bắc Kinh tốt hơn là ở một mình. Tôi không chỉ làm việc cho bản thân mà là làm việc cho cả hai chúng tôi.” – Tiểu HiểuĐáng tiếc thay, giữa lý tưởng và hiện thực luôn luôn có lằn ranh vô hình ngăn trở, họ rơi vào vòng xoáy của cơm áo gạo tiền cùng những tranh cãi khi bất đồng quan điểm để rồi cuối cùng phải chia tay trong sự tiếc mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh khiến cặp đôi dần xa cách nhauNhiều năm sau đó, Kiến Thanh trở thành người đàn ông thành đạt, mua được nhà, xe và tìm lối quay về bên Tiểu Hiểu với hy vọng có thể che chở, bảo bọc cho cô. Thế nhưng, Kiến Thanh lúc ấy đã không còn là Kiến Thanh của thời thanh xuân và có lẽ anh cũng chưa đủ tinh tế để hiểu được nỗi lòng mà Tiểu Hiểu luôn ôm ấp thẳm sâu trong tâm Thanh tin rằng Tiểu Hiểu cần tiền bạc, cần nhà cửa để tránh xa thực tại khốn khổ song điều mà cô thật sự cần lại chỉ là sự an toàn, ấm áp khi ở bên Kiến Thanh.“Rốt cuộc chúng ta có mọi thứ, chỉ không có nhau.”Họ chia tay một lần nữa, đánh dấu sự chia ly vĩnh viễn và dường như không còn gặp gỡ nhau trên đường đời, mãi đến chuyến bay dịp Tết năm 2017 thì Kiến Thanh và Tiểu Hiểu mới có dịp hội chia xa đầy dang dở và tiếc nuối là điều tất yếu trong một mối quan hệ đã đánh mất đi điểm chung và chỉ còn những hiểu lầm ngày một nảy sinh yêu nồng nhiệt đã không thể chiến thắng hiện thực khắc nghiệtMười năm dài đằng đẵng trôi qua, mối tình sâu đậm ngày ấy giờ chỉ còn là quá khứ bởi Kiến Thanh đã lập gia đình. Nhờ sự cố thời tiết liên tục xảy ra ngăn cản họ về nhà, anh chàng điển trai và cô gái nhỏ nhắn mới có cơ hội cùng nhau ôn lại quá khứ cũng như tháo gỡ những “nút thắt” đã chia cắt họ năm đề tài là câu chuyện tình yêu bình dị, dễ dàng bắt gặp trong xã hội đương thời, hình tượng nhân vật gần gũi đại diện cho những người trẻ, Chúng ta của sau này đã thành công chinh phục trái tim người xem bằng vô vàn khoảnh khắc tràn đầy cảm mơ Bắc Kinh và lối sống hối hả của những người trẻ tuổiThành thị đông đúc, phồn hoa với nhịp sống hối hả, sôi động đã trở thành giấc mơ của biết bao người dân nông với lớp thanh niên tràn ngập sức sống, giấc mơ đó ám ảnh đến mức họ sẵn sàng rời xa quê hương để chinh phục mảnh đất lạ lẫm nơi xứ thân từ vùng thôn quê vắng lặng, kém phát triển, những người trẻ tuổi trong Chúng ta của sau này luôn mộng mơ về Bắc Kinh cũng như sự nghiệp tương lai của ta của sau này và giấc mơ Bắc Kinh đầy chông chênhLâm Kiến Thanh hay Phương Tiểu Hiểu không phải là hai cá thể cá biệt mà ngược lại, họ đại diện cho tầng lớp thanh thiếu niên với tham vọng và ao ước thành công rực rỡ ở thủ đô hoa lệ khí mạnh nhất của họ là tuổi trẻ và lý tưởng không bao giờ lụi tàn, vì thế nên dẫu có phải chịu bao nhiêu cay đắng thì họ cũng nhất quyết không từ nhiều phân đoạn khi Kiến Thanh trò chuyện cùng bố mình, anh đã khẳng khái tuyên bố rằng anh sẽ “ăn nên làm ra” và biến ước mơ thành hiện thực ngay tại Bắc Kinh. Trái ngược với người bố lựa chọn quay về thôn quê để chăm lo cho vợ, Kiến Thanh cảm thấy quê nhà ngột ngạt, cổ hủ và nhịp sống thì chậm rãi, êm đềm đến mức có phần buồn hướng của Lâm Kiến Thanh nằm ở Bắc KinhNhững người bạn sống chung ký túc xá với Kiến Thanh cũng giống như anh, đi học xa nhà ở chốn thị thành cốt yếu để đạt nhiều thành tựu, vinh khi đó, Bắc Kinh đối với Tiểu Hiểu là “giấc mộng vàng” mà cô sẵn sàng đánh đổi thời gian nghỉ ngơi, lao vào guồng quay công việc để trụ chân ở nơi này cho đến khi tìm được một mái ấm như ý Kinh xa hoa là vậy, nhưng có lẽ nó chỉ xa hoa cho tầng lớp thượng lưu bởi Bắc Kinh trong Chúng ta của sau này lại có phần tồi tàn, lạc hậu với nhiều góc khuất tối diễn Lưu Nhược Anh đã nhấn mạnh rằng ở nơi nào cũng sẽ có ưu điểm, nhược điểm bằng cách tô vẽ “lý tưởng Bắc Kinh” nhưng đồng thời cũng vạch trần những khoảnh khắc trần trụi, chân thực nhất của thủ đô sống ở Bắc Kinh không xa hoa như giấc mơ của bao ngườiHiện thực khắc nghiệt đó thể hiện qua khu trọ xập xệ, cũ kỹ của Kiến Thanh và Tiểu Hiểu cùng lối sinh hoạt tạp nham, quái gở của người dân quanh trọ với ánh sáng mờ ảo từ những bóng đèn nhỏ bé và các căn trọ được ngăn cách bằng bức tường mỏng manh đến mức Kiến Thanh và Tiểu Hiểu có thể nghe thấy được âm thanh đầy ám muội từ căn trọ sát vách. Mỗi một căn phòng đều chật hẹp đến ngột ngạt và phủ đầy đồ đạc cũ kỹ, lỗi thời, trong khi đó thì người dân xóm trọ lại thuộc đủ mọi thành phần, kẻ thì chuyên tàng trữ đĩa phim khiêu dâm lậu, kẻ thì làm nghề “bán hoa”.Dưới những tầng hầm trống rỗng ở Bắc Kinh, người dân nghèo khó tụ tập buôn bán hàng lậu để mưu sinh qua ngày và ai cũng hối hả, tất bật với công việc, chuyện học từ sáng sớm đến tối đô Bắc Kinh tập hợp nhiều kiểu người khác nhauLối sống gấp gáp của thành thị đã được Lưu Nhược Anh mô tả đầy khéo léo qua những thước phim chứa đựng hình ảnh người người chen chúc nhau trên các chuyến tàu, chuyến bay hay vội vã đi làm, đi học để theo kịp sự phát triển của xã thành phố, người ta phải chịu đựng sự cố tắc nghẽn giao thông, khói bụi mịt mù, áp lực ở nhiều độ tuổi và hàng loạt đêm không ngủ để miệt mài chạy theo giấc mơ, mặc dù vậy nhưng không ai chấp nhận bỏ thể nhận định rằng Chúng ta của sau này đã khắc họa bức tranh giấc mơ Bắc Kinh một cách vô cùng chân thực, giúp khán giả dễ dàng đồng cảm với nhân vật cũng như tìm thấy chính bản thân mình trong những ước mơ ta của sau này là nỗi đau đớn về hiện thực phũ phàng mà chân thựcĐến với bộ phim Chúng ta của sau này, công chúng không chỉ được dịp cảm nhận giấc mơ Bắc Kinh và sự thật trần trụi ở nơi phố thị xa hoa mà còn bắt gặp hàng loạt phân cảnh khắc hoạ hiện thực tuy phũ phàng mà chân ta của sau này đã thành công khắc hoạ bức tranh hiện thựcNét đẹp của tác phẩm không nằm ở việc tô vẽ những hình ảnh sâu xa, phức tạp mà nằm ở việc lột tả tư tưởng, quan điểm của người dân Trung Quốc lúc bấy giờ và sự khó khăn của các nhân vật nghèo khổ trong Thanh không muốn về quê bởi vì mỗi khi trở về ngôi nhà thân thuộc, anh lại phải ngồi ăn bữa cơm gia đình cùng những người họ hàng, xóm giềng luôn phát ngôn thiếu tế khuyên Tiểu Hiểu hãy lựa chọn đối tượng sánh đôi là người có học thức, địa vị cao với quan điểm phụ nữ thì luôn cần một tấm chồng tốt để nương nhờ, số phận hạnh phúc hay đau khổ đều phụ thuộc vào người đàn ông tưởng này xuất phát từ thời xa xưa và nó ăn sâu vào tiềm thức thế hệ trước đến mức họ không thể rũ bỏ nó kể cả khi vào thời đại mới thì phụ nữ đã độc lập hơn, hoàn toàn có thể chăm lo cho bản thân và gia đình của khi đó, nếu như một chàng trai không có nhà cửa, tiền bạc thì cũng sẽ bị người người coi thường, chế Thanh, Tiểu Hiểu là đại diện của lớp trẻ hiện đại, họ đến với nhau bằng tấm chân tình thế nhưng dù vậy thì có lẽ tình yêu sâu sắc cũng không thể chiến thắng được thực tại phũ khoảnh khắc mặn nồng dần vơi đi trước nỗi lo cơm áo gạo tiềnTrải qua những giây phút nồng nhiệt ban đầu, Kiến Thanh và Tiểu Hiểu dần nảy sinh sự xa cách bởi nỗi lo cơm áo gạo tiền cùng sự áp lực từ họ hàng, láng giềng và những người bạn đồng trang một buổi họp lớp, bạn bè Kiến Thanh cố tình “tranh giành” trả hoá đơn để thể hiện rằng bản thân mình giờ đây đã “công thành danh toại”, đáng để ngưỡng không muốn thua kém họ, Kiến Thanh thuê một chiếc xe sang trọng và gom góp hết tiền thưởng định chiêu đãi buổi họp mặt song anh chỉ có thể lẳng lặng vùi chôn ý định khi bạn anh đã “giành” phần việc trước sự giàu có, thành công của bạn bè, Kiến Thanh thấy tủi thân và buồn bã, giấc mộng Bắc Kinh đã được anh xây nên từ bốn năm trước nhưng dù cố gắng thế nào thì mọi nỗ lực dường như đều là vô ta của sau này tiếp cận vấn đề áp lực tuổi trẻ đầy khéo léoKiến Thanh mong muốn trở thành nhà sáng tạo trò chơi và bị người khác đánh giá rằng đây là điều vô bổ bởi ở thời bấy giờ, mọi người vẫn luôn nghĩ trò chơi ảo là thứ xấu xa cần được bài Thanh “lăn lộn” khắp nơi trong xã hội, làm mọi nghề từ buôn đĩa lậu đến chăm sóc khách hàng để kiếm tiền nuôi bản thân, Tiểu Hiểu và đam thêm Review Sữa Non Tắm Trắng Bright Doctor Có Tốt Không? ? Review Sữa Non Tắm Trắng Bright DoctorsGiữa vô vàn sự dè bỉu, Tiểu Hiểu thông cảm và tin tưởng vào Kiến Thanh, vào ước mơ của anh mà không ngại hy sinh cực yêu thanh xuân tươi đẹp của Kiến Thanh và Tiểu Hiểu trong Chúng ta của sau nàyĐáng tiếc thay, Kiến Thanh đã không hiểu được tấm lòng của người con gái anh yêu và bị cuốn theo vòng xoáy của hiện thực để rồi đánh mất Tiểu Hiểu mãi mãi. “Anh đã cố gắng trở thành kiểu người mà em muốn, nhưng em cũng không còn là em của ban đầu nữa.”Những tình huống khắc nghiệt xảy ra như việc anh bị khách hàng mắng chửi, thuê người đánh đập là giọt nước tràn ly khiến Kiến Thanh quên đi người mình yêu thương để chìm đắm trong sự nhục nhã, tức mỗi một mùa Tết, Kiến Thanh, Tiểu Hiểu lại thay đổi những suy nghĩ nhất định trong tâm tư, tình cảm, đánh dấu các cột mốc chuyển biến quan trọng trong mối quan hệ của hai bắt đầu rạn nứt bởi hiện thực phũ phàng và chia tay khi sự hiểu lầm về quan điểm sống dần bị đẩy lên cao xuân đánh dấu sự thay đổi trong mối quan hệ của Kiến Thanh và Tiểu HiểuSau khi gặp lại, Kiến Thanh đặt ra rất nhiều câu hỏi mang tính giả sử với thắc mắc rằng liệu mối tình này có chấm dứt không nếu như họ thay đổi hành động song mọi chuyện đã trở thành quá khứ. Cách khắc hoạ hiện thực trong Chúng ta của sau này không quá gay gắt, kịch liệt nhưng đủ sự giằng xé giúp giới mộ điệu dễ dàng hoà vào tác phẩm và thấu hiểu nỗi đau đớn của hai nhân vật chính khi đứng trước hiện thực khắc tất cả thì gia đình vẫn là nơi để trở vềBên cạnh tình yêu sâu đậm của Kiến Thanh và Tiểu Hiểu thì tình cảm gia đình được thể hiện trong Chúng ta của sau này cũng là nhân tố đáng chú ý. Đối với hoàn cảnh của Kiến Thanh, tuy mồ côi mẹ nhưng bố anh luôn yêu thương anh hết lòng, nỗ lực che chở cho chuyện gà trống nuôi con cảm động trong Chúng ta của sau nàyKiến Thanh ăn học thành tài là nhờ vào quán ăn nhỏ mà bố Lâm một tay quán xuyến, vậy nên khi anh chê trách bố không chịu lên thành phố sinh sống thì ông đã rất buồn bã và tức không đồng ý với con đường mà Kiến Thanh chọn nhưng bố anh không trách móc, mắng nhiếc mà chỉ âm thầm hy vọng con mình sẽ sớm ngày đạt được nguyện lứa tuổi hai mươi, thanh niên đeo đuổi những hoài bão, tham vọng với nỗi lo bản thân không thể làm rạng danh gia đình song lại không hiểu rằng đối với các đấng sinh thành thì chỉ cần con mình được bình yên, hạnh phúc là nơi quê nhà tiêu điều, bố Lâm thường xuyên gọi điện cho Kiến Thanh để hỏi thăm về tình hình cuộc sống. Anh chàng bồng bột ít khi chủ động liên lạc mà hay để bố tìm đến mình nhiều hơn, thậm chí trong những ngày tháng khó khăn, tuyệt vọng thì anh đã từ chối tiếp nhận cuộc gọi của nhà trống trải với nỗi cô đơn của người cha đã lớn tuổiKiến Thanh không về quê vì nỗi chán chường và sự tủi hổ nhưng lại quên mất hình bóng người cha già cỗi vẫn luôn chờ đợi ngày Tết mà anh quyết định không quay lại chốn “chôn nhau cắt rốn”, bố Lâm gọi điện thoại khuyên anh về và nói rằng ông đã chuẩn bị món ăn quen thuộc cho cảnh liên tục thay đổi xoáy sâu vào hình ảnh cô đơn của bố Lâm khi số người ăn cơm Tất niên ở nhà ông ngày càng thưa thớt dần cho đến lúc chỉ còn mỗi ông lặng lẽ, u buồn bên ly rượu tình yêu thương dành cho Kiến Thanh, bố Lâm cũng đặc biệt yêu mến và xem Tiểu Hiểu như người nhà. Ông quý cô gái hoạt bát, ân cần này đến mức đã nhận nhầm vợ của Kiến Thanh thành Tiểu đã không còn minh mẫn nhưng ông vẫn cặm cụi viết thư cho Tiểu HiểuTrước khi mất, người đàn ông trải qua nhiều năm tháng tảo tần đã viết cho Tiểu Hiểu một bức thư. Những dòng chữ ngắn gọn mà nồng ấm tình thân ấy đã chứng tỏ rằng kể cả khi Kiến Thanh và Tiểu Hiểu có chia xa thì cô gái vẫn mãi là người một nhà trong lòng ông.“Là bậc cha mẹ, người cháu chọn làm chồng, cháu có thành đạt hay không thật ra không quan trọng. Chú chỉ mong cháu có cuộc đời cháu mong muốn và sống khỏe mạnh.”Dù Tiểu Hiểu đi đâu, về đâu thì nhà ông vẫn luôn chào đón người con gái ngoan ngoãn, tốt bụng này. Chính tình thương mà ông gửi gắm đến Tiểu Hiểu thông qua bức thư đã động viên cô khi cô đang “đơn hình lẻ bóng” với hàng loạt sóng gió trong tình yêu, góp phần giải thoát Tiểu Hiểu khỏi nỗi buồn về sự mất mát, chia ly đã ám ảnh cô nhiều năm Hiểu có thể hay nói tục, uống rượu nhưng cô luôn là đứa con hiếu thảo với chính bố ruột và là “người con” tận tâm với bố Hiểu luôn luôn là người nhà của bố Lâm và Kiến ThanhSự quan trọng và thiêng liêng của tình cảm gia đình còn thể hiện qua những phân đoạn Kiến Thanh ở bên cạnh con trai anh. Sau quãng thời gian dài xa cách, Kiến Thanh, Tiểu Hiểu vẫn còn nhớ nhung, thương yêu nhau song giờ đây anh đã có gia đình và vợ con chính là điều quý giá mà anh cần phải gìn giây phút vô thức, Kiến Thanh đã nắm tay Tiểu Hiểu, vụt chạy trên con đường tuyết trắng xóa để rồi nhận ra anh và cô đã không còn như không có cuộc gọi của cậu con trai bé bỏng, có lẽ Kiến Thanh đã đắm chìm vào giây phút trùng phùng cùng tình cũ, thế nhưng sau tất cả thì nhà vẫn là nơi để trở về và anh không thể đánh mất hiện tại bởi quá khứ đã qua tình đẹp giờ chỉ là quá khứ khi đứng trước tình cảm gia đình thiêng liêngChúng ta của sau này vừa là bản tình ca ngọt ngào, cay đắng vừa là bản nhạc ấm áp, ý nghĩa về tình thân. Lưu Nhược Anh đã truyền tải thông điệp rằng gia đình là điều thiêng liêng, quý giá và đừng để đến khi mất đi những người ta yêu thương rồi thì mới nhận ra giá trị của ta của sau này sở hữu kỹ xảo hình ảnh ấn tượng và âm nhạc cảm độngKhi đề cập đến những nhân tố làm nên sự hoàn thiện của tác phẩm Chúng ta của sau này, không thể không nhắc đến kỹ xảo hình ảnh ấn tượng và phần âm nhạc sống động. Chúng trở thành “vũ khí” mạnh mẽ góp phần giúp cho bộ phim thành công trong việc chinh phục trái tim giới mộ xảo hình ảnh tỉ mỉ và đầy hàm ýVới lối kể chuyện phi tuyến tính, phối hợp hài hòa giữa quá khứ và hiện tại, Chúng ta của sau này đã sử dụng phần màu đen – trắng cho hiện tại và màu sắc rực rỡ, sinh động cho quá ta của sau này sở hữu màu phim ấn tượngĐây là một điểm đặc biệt và gây ấn tượng mãnh liệt bởi hầu hết các bộ phim điện ảnh đều có xu hướng sử dụng tông màu đen – trắng khi quay về quá khứ hơn là sử dụng ở hiện tại như Chúng ta của sau này. Lời lý giải cho sự đặc biệt ấy đã được bộc lộ qua lời thoại của nhân vật Lâm Kiến Thanh“Nếu như Ian không thể tìm thấy Kelly, thế giới sẽ không có màu sắc.”Đối với Kiến Thanh và cả Tiểu Hiểu, chỉ khi được ở bên nhau thì thế giới mới tràn đầy màu sắc còn khi chia xa, trong lòng hai người chỉ còn những mảng màu đen – trắng xám xịt, u cạnh đó, thước phim đen – trắng còn thể hiện việc Kiến Thanh, Tiểu Hiểu vẫn bị mắc kẹt ở quá khứ, vẫn còn nhiều khúc mắc chưa giãi bày xung quanh mối tình nồng nhiệt của phim đen trắng được sử dụng với mục đích đặc biệtVào khoảnh khắc họ tháo hết những “nút thắt” trong lòng, trao cho nhau lời tạm biệt trọn vẹn cũng như Tiểu Hiểu tạo nên cuộc hội ngộ giữa Ian và Kelly, hai nhân vật trong trò chơi do Kiến Thanh sáng tạo nên thì màu phim mới dần dần trở về với màu sắc sinh động, rực tiết Ian và Kelly tìm được nhau như hình ảnh ẩn dụ cho việc Kiến Thanh và Tiểu Hiểu đã trùng phùng sau bao năm xa cách, đã giải quyết những khúc mắc ngày ấy và cuối cùng cũng có thể thật sự buông tay trong sự bình thản, an đồ của Lưu Nhược Anh đã được bàn tay của các kỹ thuật viên thực hiện xuất sắc, giúp Chúng ta của sau này gây ấn tượng mạnh mẽ với giới mộ việc ứng dụng màu phim một cách sáng tạo thì Chúng ta của sau này cũng đã khắc họa được hình ảnh thủ đô Bắc Kinh với nhiều bối cảnh được thiết kế tỉ mỉ, công phu như khu trọ của Kiến Thanh và Tiểu góc khuất của Bắc Kinh trong Chúng ta của sau nàyBên cạnh đó, nét đẹp tuyệt vời của phong cảnh thiên nhiên cũng được đưa lên màn ảnh và củng cố thêm sự mãn nhãn cho phần nhìn của tác cảnh cánh rừng với tuyết phủ trắng xóa hay bầu trời đêm chứa đựng niềm hy vọng phảng phất như đã in sâu vào tâm hồn khán một khung cảnh trong Chúng ta của sau này đều có giá trị gợi hình, gợi cảm, vừa tấn công thị giác vừa chinh phục trái tim người hâm nhạc da diết mà du dương trong Chúng ta của sau nàyĐược chỉ đạo thực hiện bởi một đạo diễn kiêm ca sĩ, nhạc sĩ Lưu Nhược Anh, không lấy làm lạ khi Chúng ta của sau này sở hữu nhạc phẩm da diết, sâu sắc đi vào lòng hát Us với giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng và lời ca day dứt dường như được lồng ghép xuyên suốt bộ phim, song hành cùng mối tình thắm thiết, dở dang của Kiến Thanh, Tiểu Hiểu. Giọng ca Eason Chan đã thổi hồn vào Us và giúp nó trở thành bản tình ca đượm buồn dành cho hai nhân vật phẩm Us cảm động trong Chúng ta của sau nàyCảm nhận về nỗi đau và nỗi mất mát mà Chúng ta của sau này mang đến cho khán giả sẽ không thể trọn vẹn nếu thiếu đi sự bổ trợ của nhạc phẩm xảo hình ảnh và âm thanh là “bộ đôi thân thiết” trong mọi tác phẩm điện ảnh, Chúng ta của sau này đã thể hiện sự hài hòa giữa hai nhân tố và giúp bộ phim gần gũi với người xem ta của sau này và dàn diễn viên tài năng của làng giải trí Hoa ngữMột điểm mạnh khác mà Chúng ta của sau này sở hữu chính là dàn diễn viên nổi tiếng, tài năng của xứ Hoa ngữ. Họ đã phối hợp khéo léo để tạo nên tác phẩm Chúng ta của sau này với các thước phim đầy tự Đông Vũ và màn hóa thân nổi bật với vai diễn Phương Tiểu HiểuChâu Đông Vũ sinh vào năm 1992, là một trong ba ảnh hậu nổi tiếng của làng điện ảnh Trung Đông Vũ là ảnh hậu nổi tiếng xứ Hoa ngữĐược công chúng chú ý đến qua dự án phim điện ảnh Chuyện tình cây táo gai, sự nghiệp của nữ diễn viên liên tục phát triển không ngừng trong suốt mười năm theo đuổi bộ môn nghệ thuật thứ khi tham gia đoàn phim Chúng ta của sau này, Châu Đông Vũ đã đạt giải thưởng Kim Mã lần thứ năm mươi ba cho nữ diễn viên xuất sắc nhất nhờ vai diễn An Sinh trong Thất Nguyệt và An bề dày thành tích đáng ngưỡng mộ, không khó hiểu khi nàng ảnh hậu được đạo diễn Lưu Nhược Anh “chọn mặt gửi vàng” cho vai Phương Tiểu ngoại hình xinh xắn và đôi mắt biết nói, Châu Đông Vũ đã hóa thân thành một Phương Tiểu Hiểu đầy chân thực, sống đau của Tiểu Hiểu trở nên chân thật hơn bao giờ hết khi được thể hiện bởi Châu Đông VũThấu hiểu niềm vui cũng như nỗi buồn, nỗi đau sâu sắc trong nhân vật, nữ diễn viên đã thể hiện tâm tư, tình cảm của Tiểu Hiểu bằng những lời nói, cử chỉ, nét mặt ẩn chứa nhiều suy mộ điệu có thể dễ dàng hòa vào cảm xúc của nhân vật nữ chính nhờ phong cách diễn xuất tự nhiên, giàu kinh nghiệm mà Châu Đông Vũ đã tôi luyện quả xứng đáng cho tài năng và sự nỗ lực của Châu Đông Vũ là giải thưởng Nữ diễn viên được yêu thích nhất tại Lễ trao giải Truyền thông Điện ảnh Trung Quốc lần thứ mười trình diễn tài hoa của nam thần Tỉnh Bách Nhiên Tỉnh Bách Nhiên là nam ca sĩ, diễn viên nổi tiếng của giới giải trí Trung Quốc, anh đã tham gia nhiều dự án phim truyền hình và điện ảnh trước khi đảm nhận vai Lâm Kiến Thanh trong Chúng ta của sau khuôn mặt điển trai và bề dày kinh nghiệm cùng năng lực diễn xuất ổn định, nam diễn viên đã có cơ hội thủ vai nam chính của tác thần Tỉnh Bách Nhiên thủ vai Lâm Kiến ThanhNhân vật Kiến Thanh là một chàng trai năng động, tốt bụng song cũng đầy trẻ con, bồng bột, Tỉnh Bách Nhiên dường như đã nắm được những đặc điểm nổi bật về tính cách của Kiến Thanh để rồi tạo nên một màn trình diễn xuất chúng khi hóa thân vào vai diễn không cần phải nỗ lực để truyền tải tình cảm, nỗi lòng của Kiến Thanh mà chỉ cần sử dụng ánh mắt giàu tính biểu đạt để giúp khán giả thấu hiểu sâu sắc tâm can của nhân vật số các phân đoạn đáng chú ý, phân cảnh Tỉnh Bách Nhiên giàn giụa nước mắt khi nhớ về mối tình đẹp xưa cũ đã để lại ấn tượng trong lòng người xem bởi sự day dứt, buồn bã mãnh Bách Nhiên là lựa chọn hoàn hảo cho vai nam chính Lâm Kiến ThanhVai diễn Lâm Kiến Thanh trao cho Tỉnh Bách Nhiên một cơ hội để chứng tỏ thực lực diễn xuất cũng như mang anh đến đỉnh cao của vinh cạnh hai nhân vật chính thì các nhân vật phụ được đảm nhận bởi những diễn viên thực lực cũng là yếu tố quan trọng giúp Chúng ta của sau này trở thành một tác phẩm đáng ứng của giới phê bình và công chúng dành cho Chúng ta của sau nàyVới tài năng kể chuyện và đạo diễn của Lưu Nhược Anh, Chúng ta của sau này đã trở thành một trong những tác phẩm điện ảnh nổi trội nhất về thể loại tình cảm, chính kịch của nền điện ảnh Trung phim sở hữu doanh thu phòng vé ấn tượng khi thu về cho mình 191 triệu USD chỉ sau hai tuần công chiếu. Sự thành công này giúp Lưu Nhược Anh trở thành nữ đạo diễn Trung Quốc đầu tiên chỉ đạo một tác phẩm mà thu về hơn một tỷ nhân dân ta của sau này là tác phẩm đáng xem đối với công chúngVề phía giới phê bình, nhiều lời khen “có cánh” đã được gửi gắm đến Chúng ta của sau này khi Eddie Strait của tờ Daily Dot đã nhận xét rằng “Lưu Nhược Anh là một người kể chuyện phóng khoáng, không hề e ngại trong việc để nhân vật của mình mắc sai lầm nhưng đồng thời cũng không phỉ báng họ.”Thêm vào đó, Bhaskar Chattopadhyay của tờ báo First Post đã nhấn mạnh tình cảm gia đình giữa bố của Kiến Thanh và Tiểu Hiểu cũng như bình luận “Đó là kiểu viết, kiểu trình diễn mà người ta hy vọng sẽ thấy trong một bộ phim, và nó thực sự cứu bộ phim thoát khỏi việc kể lể câu chuyện tình yêu bình thường như bao câu chuyện tình yêu khác, nâng nó lên một tầm cao mới hoàn toàn.”Bên cạnh lợi nhuận thu được từ phòng vé và sự tán dương từ giới phê bình thì Chúng ta của sau này cũng thành công mang về cho mình giải thưởng WGC cho Kịch bản xuất sắc tại Lễ trao giải Writers Guild of China Film Association và hàng loạt đề cử cho hai diễn viên còn tồn tại những khúc mắc nhất định chưa được giải quyết song Chúng ta của sau này vẫn là một tác phẩm đáng xem về tình yêu, tình thân và hiện thực đối với giới mộ điệu.
*Review có spoil nội dung chính của phim “Tại sao không có câu chuyện nào hạnh phúc từ đầu đến cuối?” “Hạnh phúc không phải một câu chuyện, bất hạnh mới phải” Tôi nhớ có đọc đâu đó rằng hạnh phúc trên đời này thường giống nhau nhưng đau khổ thì mỗi người mỗi khác. Có người vì không đạt được thứ mình mong muốn cho rằng đó là đau khổ. Có người cảm thấy thất bại là đau khổ, có người vì cuộc sống không như mình ao ước cũng là một loại đau khổ. Cũng có người đau khổ vì mình đã từng hạnh phúc rồi lại để vuột mất. Khi còn trẻ bạn như thế nào? Bạn có từng ước mơ mình sẽ thành công, mình sẽ giàu có? Bạn có từng yêu điên cuồng một người, không cần biết ngày mai sẽ ra sao? Phương Tiểu Hiểu và Lâm Kiến Thanh trong Chúng ta của sau này đã từng có một thời thanh xuân điên cuồng như thế. Với tôi Bắc Kinh trong Chúng ta của sau này cũng giống như Sài Gòn của tôi, tuổi trẻ của tôi, những tháng ngày rực rỡ, đau khổ, thất bại, nụ cười, nước mắt đều ở đấy. Bắc Kinh hoa lệ, Bắc Kinh rực rỡ, Bắc Kinh tràn ngập cơ hội và nỗi tuyệt vọng. Nơi đó có những người trẻ vừa chập chững vào đời, họ chẳng có gì ngoài ước mơ về một ngày mai tươi sáng. Nơi đó có Tiểu Hiểu với mong muốn tìm một người bạn trai Bắc Kinh để có thể bám víu lại nơi này. Nơi đó có Kiến Thanh ấp ủ niềm đam mê về game từ thời thơ bé. Họ xông xáo bước vào cuộc đời để rồi bị hiện thực cuộc sống đánh cho bị thương tơi tả. Tiểu Hiểu không thể tìm được người bạn trai “Vì cô hái sao trên trời, mò trai dưới biển”. Kiến Thanh không thể không đối mặt với cơm áo gạo tiền, lăn lộn trên đường phố bán đĩa CD lậu. Những tháng ngày vất vả đó, bên cạnh Kiến Thanh là một Tiểu Hiểu tươi sáng, bên cạnh Tiểu Hiểu là một Kiến Thanh chở che, bảo vệ mỗi khi cô thất tình. Và họ yêu nhau như lẽ thường phải thế. Tiểu Hiểu và Kiến Thanh yêu nhau khi cả hai đang ở giữa những ngày tăm tối nhất của cuộc đời. Họ vất vả nhưng luôn có nhau, căn phòng nhỏ bé chật chội, u tối nhưng luôn đầy ắp tiếng cười. Họ có thể vui vẻ chia nhau một tô mì, vui vẻ vì nhặt được một cái ghế sofa cũ. Thế nhưng họ còn quá trẻ… Những năm tháng tràn đầy sức sống ấy, ta gặp một người, nguyện một lòng chở che, muốn mang những điều tốt đẹp nhất cho người đấy. Ước mơ thì rất đẹp nhưng hiện thực thì tàn khốc. Tiểu Hiểu và Kiến Thanh cuối cùng vẫn chia tay. Không có lý do gì rõ rệt, không phải vì hết yêu, không phải vì không chịu được gian khổ. Chia tay vì cả hai chưa đủ dũng cảm với tình yêu của mình. Kiến Thanh không đủ can đảm để bước lên tàu giữ Tiểu Hiểu lại, cũng như Tiểu Hiểu không đủ can đảm ở lại bên cạnh nhìn Kiến Thanh trượt dài trên con đường tăm tối. Chờ đợi một người đàn ông trưởng thành là một sự chờ đợi rất gian nan. Khi còn trẻ ta thường gặp được tình yêu nhưng lại không biết cách để yêu. “Nếu em của quá khứ đã không nguyện cùng anh trải qua những tháng ngày khổ cực, thì tại sao bây giờ anh lại nghĩ em sẽ nguyện cùng anh bên nhau hưởng thụ những tháng ngày tốt đẹp”. Tiểu Hiểu yêu chính là Kiến Thanh, không phải yêu thành công của Kiến Thanh, không phải yêu ngôi nhà Bắc Kinh mà Kiến Thanh hứa hẹn. Thật tiếc khi lúc đấy Kiến Thanh đã không hiểu được Tiểu Hiểu, cũng không hiểu được cha mình. 10 năm trôi qua, chàng trai năm ấy đã trưởng thành, đã thành công đạt được những điều mà mình mơ ước. Nhưng bên cạnh Kiến Thanh đã không phải làTiểu Hiểu. Cuối cùng thì Kiến Thanh cũng đã hiểu ngày xưa ấy mình đã ích kỷ như thế nào, khi chưa từng đặt mình vào vị trí của cha, của Tiểu Hiểu để suy nghĩ. “Nếu Ian không tìm thấy Kelly, thì thế giới sẽ không còn sắc màu”. Và thế giới của Tiểu Hiểu và Kiến Thanh đã không còn màu sắc từ khi họ chia tay… 10 năm sau họ gặp lại nhau trên chuyến bay về lại Bắc Kinh. 10 năm họ mới có thể ngồi xuống nhớ lại những tháng ngày đã qua đó. “Nếu lúc đó em không rời đi, thì chúng ta của sau này liệu có khác đi không?” “Nếu lúc đó anh có dũng khí bước lên tàu điện, thì em sẽ bên anh mãi mãi” Đã không thể nào “Nếu như” nữa! Không thể quay lại ngày xưa ấy, không thể thay đổi những điều đã qua. Không thể chữa lành những tổn thương đã thành sẹo. “Chúng ta của sau này cuối cùng đã có tất cả, nhưng lại không có nhau”. “I missed you” “Anh cũng nhớ em” “Ý em là em đã bỏ lỡ anh mất rồi!” ……… Bỏ lỡ chính là bỏ lỡ. Không thể nào quay lại, không thể nào níu kéo… “Điều anh ân hận nhất chính là nuối tiếc của em lại liên quan đến anh”. “Điều bi ai nhất chính là anh không có tư cách gì để đau khổ, mà nổi đau khổ của anh chính là không làm được gì cho em nữa” Cuối cùng thì họ cũng đã đối diện với trái tim mình sau 10 năm dằn vặt, Tiểu Hiểu đã có thể buông xuống tình yêu đầy nước mắt để bắt đầu cuộc sống mới. Cuối cùng thì cô cũng có thể rời khỏi Bắc Kinh…Việc lạc mất nhau đã không còn là đau khổ nữa, quan trọng là họ đã từng yêu nhau, đã từng có những tháng ngày hạnh phúc thật sự. Tôi rất thích cái kết phim dù rất buồn. Tiểu Hiểu và Kiến Thanh đã không thể quay trở lại bên nhau, họ có trách nhiệm và cuộc sống của riêng họ. Lần gặp nhau này là để từ biệt, thật sự từ biệt cho đoạn tình cảm thanh xuân đầy tiếc nuối ngày ấy. Sau 10 năm thì Ian cũng đã tìm được Kelly dù tất cả đã muộn màng…
chúng ta của sau này review